Dương Dật Chi vốn rất không muốn nhìn thấy cỗ thi thể này lần nào nữa. Nhưng vì hi vọng sống sót, y không thể không cần thận lục soát tìm kiếm từng thứ hữu dụng với mình trên người Tỳ Lưu Bác Xoa.
Nhưng khi tay y vừa chạm phải y phục của đối phương, lòng đã bỗng nhiên trầm xuống.
Chất vải chạm tay cực kỳ lạnh lẽo, rõ ràng là loại được chế tạo đặc biệt.
Dương Dật Chi từng có thời gian ở trong Mạn Đà La giáo, vì vậy y hiểu rất rõ, loại chất liệu sản sinh dưới chân núi Mạn Đà La này chỉ có một điểm đặc thù duy nhất, chính là không thể đốt cháy.
Nhưng trong lòng y vẫn còn một chút hi vọng gặp may, bèn tiếp tục tìm kiếm bên trong. Toàn thân Tỳ Lưu Bác Xoa căn bản không có thứ gì có thể đốt cháy được, đừng nói là mồi lửa, đến cả râu tóc đối phương cũng đã cạo sạch không còn sợi nào nữa.
Rõ ràng lúc Cơ Vân Thường phái Tỳ Lưu Bác Xoa đi, đã cắt đứt mọi khả năng khiến Dương Dật Chi tìm được ánh sáng.
Nhưng Cơ Vân Thường đã tính toán tới mức độ đó, đáng lẽ không nên để Tỳ Lưu Ly mang theo mồi lửa trong người.
Cũng có nghĩa là, Dương Dật Chi dáng lẽ phải chết trong trận chiến đầu tiên rồi.
Nhưng đến giờ đích thực là y vẫn sống, lý do duy nhất chính là Cơ Vân Thường còn chưa muốn y chết sớm như vậy.
Vậy thì đằng sau kia là thứ gì đang chờ đợi y? Nếu tất cả mọi chuyện của y đều bị Cơ Vân Thường khống chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-am-he-liet/1768215/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.