"Khoan...khoan đã, sao...sao lại là ta nợ tiền ngươi!?". Bạch Ly trợn to mắt, nói.
Hắn giải thích:"Còn hỏi? Rõ ràng chính mồm ngươi nói là tên đó nợ tiền ngươi, sau đó cũng là chính ngươi nói là ta trả tiền giúp ngươi, cuối cùng cũng là chính mồm ngươi nói ngươi nợ tiền ta. Sao bây giờ ngươi lại hỏi ngược lại ta?"
"Nhưng...nhưng...". Bạch Ly lắp bắp.
Cô biết một khi đấu khẩu với tên này thì mình thua chắc rồi. Những lời hắn nói ra giống như được ban cho một phép thuật nào đó, khiến cô không còn lí do nào để mà cãi lại. Rõ ràng chính là hắn lừa cô, bây giờ lại bảo chính miệng cô nói, hắn chính là lợi dụng lúc cô không để ý mà cố tình hỏi cô những câu hỏi đó, đúng là cái tên khó ưa nham hiểm đáng ghét! Sao lúc trước cô lại có thể khen hắn ta chứ? Chẳng lẽ não cô bị đập đầu vào đâu à? Còn khen hắn "tốt bụng" nữa chứ, ha, lại chả "tốt bụng" quá ấy chứ! Rõ ràng chính là một tên lòng lang dạ sói phi thường đáng ghét!
Bạch Ly tức giận nhìn lên cái tên hách dịch này, chỉ thấy cái vẻ mặt của hắn giống như gặp được cả núi vàng, ánh mắt tràn ngập sự vui vẻ nhưng cũng đầy lạnh lùng, đôi môi giương lên một nụ cười đầy ngạo mạn, thật khó để tưởng tượng được vì sao vừa nãy cô lại có thể mắc lừa cái tên đáng ghét này chứ? Càng kinh khủng hơn nữa là cô còn khen hắn đó, chính là khen hắn! Đầu óc của cô lúc đấy có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982497/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.