Cả Viêm Thiên và Bạch Ly sau khi ăn xong liền rời khỏi Vân Điểu Quán. Trước khi đi Bạch Ly còn cực kì luyến tiếc, đến khi nghe Viêm Thiên nói rằng sau này nếu muốn cô còn có thể đến đây ăn thì mới chịu rời đi. Hai người bọn họ trên đường trở về Thanh Quang Phủ liền thống nhất sẽ đi bộ, một mặt vì Bạch Ly ăn no căng rốn muốn đi dạo chút cho tiêu cơm, hai là vì phủ Thanh Quang cách Vân Điểu quán cũng không tính là xa, vừa đi vừa ngắm cảnh đêm cũng là một ý kiến hay.
Bạch Ly cước bộ rất chậm, bây giờ cô nghĩ rằng mình đua với con rùa cũng khó mà thắng nổi. Nguyên lai cũng là do cái tính ham ăn của mình nha, không thể trách ai được, cô hôm nay cũng là ăn rất nhiều. Bạch Ly thỏa mãn ợ một hơi, lấy một tay xoa xoa bụng, sau đó hướng tới người đang đi phía trước, mở miệng nói:
"Thiên a, ngươi là có hay không có thể đi chậm lại một chút? Ngươi đi nhanh như vậy làm cái gì?". Cả một đường đi này Viêm Thiên vẫn luôn đi trước Bạch Ly, một lời cũng không nói. Cô chính là không thể chịu nổi cái bầu không khí im lặng đầy lúng túng này, cuối cùng đành phải bắt chuyện.
Viêm Thiên lúc này mới dừng chân lại, quay đầu nói:"Sao? Ăn đến như con heo rồi? Không đi nổi?". Hắn cũng là không có trả lời câu hỏi của Bạch Ly mà là hỏi ngược lại.
Bạch Ly dù có ăn đến no người nhưng não cũng là không có bị thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982440/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.