Cả ba người bước vào Đại lí tự. Bất quá vừa vào, Bạch Ly còn chưa kịp phản ứng gì thì lão quan cai phủ lần trước mà cô gặp lao tới, mặt mày đều viết lên hai chữ vui mừng, tâm tình chính là vui sướng cùng kích động. Dường như là muốn lại gần ôm Bạch Ly một cái cho thân thiết, song tay còn chưa chạm được vào người thì đã bắt gặp được ánh mắt lạnh lẽo của Viêm Thiên, cuối cùng đành phải ngoan ngoãn rút tay về. Lúc này, lão mới ho nhẹ một tiếng rồi nói:
"E hèm, Vương gia, lão quả thực không lời nào kể xiết được tâm trạng của mình lúc này, thật không ngờ Vương gia vậy mà lại bắt được con yêu quái đó! Khiến cho nó không thể tàn sát người vô tội, thật là chuyện đáng mừng!"
Lão quan phủ cũng là không ngờ rằng con yêu quái giết hại bao người đấy lại là một nữ tử, hơn nữa lúc Viêm Thiên thông báo cho ông đã bắt được hung thủ, ông còn là vừa mừng vừa sợ.
Viêm Thiên không trả lời, Mặc Phàm đằng sau lại ló mặt vui vẻ hướng lão quan nói:"Zo, Lôi bá, lâu này không gặp, còn nhớ tôi không?"
Lôi Thủ là lâu rồi không nghe thấy ai gọi mình bằng cái giọng điệu này, nhất thời ngơ ngác nhìn thiếu niên kia. Bất quá chỉ sau một giây đồng hồ, ông liền nhận ra đó là ai, không khỏi kinh ngạc hô:"Tiểu Thiếu gia!? Ôi chao, đứa nhỏ nghịch ngợm này, cậu đi biệt khỏi phủ Thanh Quang mấy năm không về, có biết là lão già này cũng lo cho cậu lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982419/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.