Viêm Thiên và Bạch Ly hiển nhiển có thể dễ dàng suy đoán ra là kẻ nào đã đột nhập vào nhà lao nơi giam giữ Vũ Sương rồi khiến cho cô ta hóa điên. Song đây mới dừng ở mức suy đoán, chưa có bằng chứng xác thực cụ thể.
Hai người trao đổi ánh mắt vô cùng nghiêm túc, như có thể thật tâm ý tương thông không cần dùng lời nói mà vẫn có thể biểu đạt được ý mình muốn nói. Vốn dĩ hành động này không vấn đề gì. Bất quá Viêm Thiên cùng Bạch Ly quên mất bên cạnh họ còn có một kẻ khác từ nãy giờ vẫn như một cái bóng đèn công suất lớn mà vô hình triệt để.
Chẳng qua chỉ là bàn luận thông qua ánh mắt, vậy mà dưới con mắt của Mặc Phàm bây giờ thì vị ca ca này của cậu cùng với Bạch tỷ tỷ là đang làm cái hành động mờ ám đó. Mặc Phàm giờ khắc này đang vô cùng cảm thấy tủi thân. Hai người bọn họ thì "liếc mắt đưa tình" với nhau, còn cậu đứng ngay bên cạnh thì lại bị biến thành không khí. Ai, cẩu độc thân như cậu bao giờ mới tìm thấy nửa kia của đời mình a.
May mắn thay suy nghĩ lệch lạc đồi bại này của Mặc Phàm hai cái người đang vô cùng nghiêm túc bàn luận chính sự kia không có biết. Còn tưởng cậu là cũng đang ngẫm nghĩ giống họ, bất quá trên thực tế Mặc Phàm là đang ghen tị tình cảm của họ nha.
Viêm Thiên lúc này mới hướng tới đệ đệ tàng hình của mình, nói:"Cô ta mất trí nhớ điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982415/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.