Hồi sinh từ cõi chết, đó là cụm từ đúng để chỉ Tây Thành sau một tháng. Nghèo nàn, đói khổ, dịch bệnh, tất cả như một cơn bão lốc liên tục ập đến tòa thành nhỏ, bất quá, cơn lốc ấy đến nhanh, mà đi cũng nhanh. Chỉ sau vài tuần, nhờ sự giúp đỡ của những vị ân nhân, giờ đây Tây Thành như được khoác thêm một màu da mới, một mạng sống mới.
"Bạch cô nương, tôi đến lấy thuốc"
Bạch Ly đang sắp xếp thuốc trên kệ chứa, nghe thấy thanh âm kia liền xoay người vui vẻ nói:"Lí Phúc? Sao ngươi đến muộn vậy? Nè, thuốc đây, nhớ bảo đám người kia uống đủ liều lượng đó"
Lí Phúc ngoan ngoãn gật đầu:"Ta biết rồi"
Hiện tại tuy dịch bệnh đã được nhóm Bạch Ly ra sức triệt tiêu hết, song vẫn còn một số người ở ngoại thành là vẫn còn sót lại trong người một chút vết ban trắng, nên cần phải uống thuốc để hết bệnh. Cũng bởi vậy mà Lí Phúc hắn thủ lĩnh của ngoại thành mới phải đi đi lại lại lấy thuốc.
Trong khoảng thời gian này, ngày nào Bạch cùng Hoa Lệ cũng lên núi hái thuốc đến tối muộn mới về. Mặc Phàm thì đun dược, cô nhớ có lần hắn đang đun không để ý liền bị quá lửa, nấu ra một nồi thuốc đen xì, đã thế còn dám gói lại phát cho người dân dùng, hại một số người uống thuốc của hắn xong tình trạng còn tệ hơn. Viêm Thiên cũng đã rất cố gắng, lúc đầu hắn cũng xin đi hái dược, song cuối cùng lại phải phân phát thuốc, bất quá...ai đến lấy thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982396/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.