Trời hãy còn chưa sáng, Hoàng hậu đã tỉnh dậy.
Đám cung nữ sớm đã quen, lũ lượt tiến vào hầu hạ rửa mặt thay y.
Hoàng hậu chỉ mặc thường phục, trước tiên đi tới ôn phòng chăm sóc hoa cỏ.
Cung nữ thân cận đứng cạnh, khẽ khàng bẩm lại chuyện đêm qua Bình Thành công chúa mấy khắc thì đi nghỉ, Đông Hải vương hôm qua tại hành cung luyện tập thế nào.
“Công chúa một lòng muốn trở thành nữ đệ tử đầu tiên của Tế tửu, càng ngày càng chuyên cần học tập.”
“Đông Hải vương nói, mùa săn đông năm nay tất phải đoạt giải đầu, dâng cho bệ hạ cùng nương nương.”
Nghe đến đó, gương mặt vốn căng thẳng của Hoàng hậu thoáng nở nụ cười.
“Đông Hải vương cùng công chúa đều khiến nương nương bớt phải lo lắng.” Cung nữ cũng cười nói.
Hoàng hậu chăm chú ngắm một nhành hoa lá, khẽ thở:
“Có được hai đứa nhỏ này, là phúc phận cả đời của ta.”
Đáng ra phải nói, được gả cho Hoàng đế mới là phúc phận cả đời mới đúng.
Cung nữ không dám sửa, giả vờ như không nghe thấy.
Hoàng hậu vốn quen thân tự tay chăm hoa, lúc này trong ôn phòng cũng chẳng còn ai khác.
“Đêm qua bệ hạ nghỉ ở chỗ Lệ phi.” Cung nữ hạ giọng, rồi bổ sung thêm, “Không phải ngài chủ động đi, là Lệ phi nấu món bệ hạ ưa thích, đích thân mời, ngài mới đến đó.”
Ánh mắt Hoàng hậu vẫn dán chặt vào nụ hoa sắp nở, khóe miệng nhếch lên:
“Chủ động tới hay bị mời tới, có gì khác nhau.”
Cung nữ định nói thêm, nhưng Hoàng hậu đã ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ve-cua-nang/5080808/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.