Chương trước
Chương sau
Ngoài ra, ông đã nghe nói từ lão già Hình Kiến. chuyện Dương Tiêu đã từng là thần chết, lưỡi dao sắc bén nhất Thiên Phủ Chỉ Quốc.
Dám khinh nhờn vợ của thần chết, đây không phải là cầm đèn lồng tìm cứt trong nhà vệ sinh à!
Cái gì!
Xả nước thải không đạt tiêu chuẩn?
Mã Long nghe vậy thì như bị sét đánh trúng, toàn thân lập tức choáng váng.
Mình bị thằng ranh con trước mặt đánh thành thế này, Lưu Vĩ không thèm đếm xỉa đến thì thôi, Vậy mà còn cưỡng ép nói quán cơm của ông ta không đạt tiêu chuẩn, rốt… rốt cuộc là có ý gì?
Mã Long là người thông minh, ánh mắt ông ta nhìn Dương Tiêu lập tứC thay đổi.
Ông ta hiểu rất rõ, câu nói đơn giản của Lưu Vĩ là đứng về phía Dương Tiêu, bỏ qua cảnh ngộ bị thảm của ông ta.
Đừng quên, đây là quán cơm của ông ta, không phải một nhà máy lớn, vì vậy làm sao xả nước thải có thê không đạt tiêu chuân được?
Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do!
Dương Tiêu bình tĩnh nói: “Không chỉ đơn giản là không đạt tiêu chuân, đúng không?”
“Anh rễ, đúng vậy, quán cơm này không chỉ không đạt tiêu chuẩn, mà bát đũa ở phía sau kia còn không được diệt khuẩn, trong đồ ăn sáng thừa lượng tinh dầu, nhà bếp bản thỉu, lúc trước có không ít người ăn vào bị đau bụng!” Tôn Bằng vội nói.
Nghe vậy, vẻ mặt Mã Long thoáng chốc lộ ra vẻ kinh hãi.
Tải app truyệnhola đọc miễn phí khích lệ nhóm nhé!
Tôn Bằng nói đúng, quán cơm của ông ta không đáp ứng được tiêu chuẩn vệ sinh diệt khuẩn. Vì để bữa sáng ngon hơn, ông ta đã thêm quá nhiều tỉnh dầu và các loại gia vị khác.
Nói trắng ra, ông ta không ăn thức ăn do quán cơm mình nâu, chỉ bán cho khách.
Trước đó đã có nhiều khách hàng khiếu nại quán cơm này, sau đó đều bị Mã Long đưa tiền bịt miệng.
Bây giờ bị Tôn Bằng nói ra hết, không kém gì bị đâm sau lưng.
Nếu Lựu Vĩ cưỡng ép can thiệp, hậu quả sẽ rất thảm khóc.
“Có thật là như thế không?” Lưu Vĩ nhìn Tôn Bằng.
Tôn Bằng trịnh trọng nói: “Ông Lưu, là thật, những gì tôi nói đều là thật. Tổi nói dối nửa lời sẽ bị sét đánh!”
“Ông anh, ông xem quán cơm làm ăn bát lương này có nên bị điều tra không?” Dương Tiêu lạnh lùng nhìn Lưu Mã Vốn dĩ Dương Tiêu định dạy cho Mã Long một bài học xương máu, nhưng Dây giờ Lưu Vĩ đến, mọi chuyện càng dễ xử lý hơn.
Vệ sinh thực phẩm, môi trường đều không đạt tiêu chuẩn cũng đủ khiến Mã Long này uống đủ một nồi.
Lưu Vĩ nào không hiểu ý của Dương Tiêu đâu, ông biêt Dương Tiêu là thân chết, Lưu Vĩ nghiêm mặt nói: “Thành phố Trung Nguyên đang tiền hành kiêm tra nghiêm ngặt về vệ sinh thực phẩm. Những quán cơm như thế này là ung thư trong ngành, phải bị điêu tra, trừng trị nghiêm khắc, tra, phải tra nghiêm ngặt!”
Cái gì! Điều tra nghiêm ngặt?
Phich!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.