“Ò?” Lưu Vĩ nhíu mày nhìn ông chủ béo Mã Long, ánh mất đột nhiên không còn thiện cảm.
Khất nợ tiền lương còn chưa tính, còn dám khinh nhờn vợ của Dương Tiêu, điều này có hơi không nói được.
Lưu Vĩ phần nào hiểu được tại sao tên ông chủ béo Mã Long lại chật vật như vậy.
Ở thành phố Trung Nguyên, chỉ cần những người nội tiêng đêu biết Dương Tiêu rất yêu thương vợ Đường Mộc Tuyết Đường Mộc Tuyết là phòng tuyên cuôi cùng trong lòng Dương Tiêu, kẻ nào dám làm Đường Mộc Tuyết ‹ chịu âm ức sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.
Chủ quán cơm này khinh nhờn Đường Mộc Tuyết ngay trước mặt Dương Tiêu, đây không phải rõ ràng là tự tìm khó niÌt sao?
Nhìn thấy ánh mắt không mắy thiện cảm của Lưu Vĩ, ông chủ béo Mã
Long run rầy nói: “Ong Lưu, ông đừng nghe tên này nói bậy, cậu ta nói dối, cậu ta đang nói dối. Tôi chỉ chậm trễ tiền lương vài ngày, hơn nữa, cậu ta đánh tôi trước, là cậu ta đánh tôi trước!”
“Ông Lưu ông nhìn xem, tôi bị tên này đánh thành như thế này, vừa nãy còn xô tôi ngã vào nôi. Nêu không phải tôi phản ứng nhanh, e răng vừa nãy tôi đã đến chỗ diêm vương báo cáo rồi!”
Nhìn chằm chằm Mã Long ngậm máu phun người, Dương Tiêu cười tự giêu.
“Vớ vẫn, mỗi lần ông đều bảo chờ.
mây hôm, máy hôm sau lại bảo mấy hôm nữa, ông là tên lừa đảo. Vừa nãy ông khinh nhờn chị Mộc Tuyết trước, nên anh rễ mới ra tay đánh ông!” Tôn Bằng tràn đầy phẫn nộ.
Mã Long thầy Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431575/chuong-1615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.