Dương Tiêu vội hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Vừa nãy lão đại dẫn chúng tôi đi đánh chiêm địa bàn của Phùng Tứ gia, bị tay bắn tỉa bắn, mất máu quá nhiều phải đưa vào bệnh viện cập cứu!” Người nọ vội vàng nói.
Dương Tiêu nhíu mày nói: “Lý Thần Chiên bị tay băn tỉ băn? Ở bệnh viện nào? Bây giờ tôi sẽ qua ngay.”
“Dương Tiêu điện hạ, chúng tôi đang ở bệnh viện Nhân dân số năm!”
Người nọ vội vàng nói.
Dương Tiêu không hề do dự: quay xe lại, đi nhanh về phía bệnh viện Nhân dân số năm.
Vừa đến bệnh viện Nhân dân số năm, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đã vẫy tay với Dương Tiêu: “Dương Tiêu điện hạ, tôi là Vương | Thần, vừa rồi là tiểu nhân liên hệ với người!”
“Đua tôi đi gặp Lý Thần Chiến!”
Dương Tiêu không kịp đem xe vào bãi đậu xe đã vội vàng xuông xe.
Giao tiếp với Lý Thần Chiến nhiều năm như vậy, Dương Tiêu không hề coi Lý Thần Chiến là thủ hạ của Kinh, mà coi Lý Thần Chiến như anh em của mình. . ngôn tình ngược
Giống như trong đội đặc chiến Đông Phương Thân Ứng, anh là đội trưởng, còn bọn Trân Khải đều là anh em của anh, họ chỉ nghe theo anh điều khiển mà thôi.
Nếu vì mình mà khiến Lý Thần Chiến mắt mạng, Dương Tiêu sẽ cảm thấy rất áy náy.
Vương Thần không hề do dự nói: “Điện hạ, hãy đi theo tôi!”
Dưới sự dẫn đường của Vương Thần, Dương Tiêu đến một phòng phẫu thuật, chỉ thấy Lý Thần Chiên năm trên giường bệnh vẻ mặt tái nhọt, áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431565/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.