Chương trước
Chương sau
Có nhiều người ủng hộ như vậy, Phùng Tứ gia cũng không Sợ, ánh mắt hơi lạnh: “Hừ! Dương Tiêu, thiên đường có đường cậu không đi, địa ngục không lôi cậu lại tự tìm tói. Lên, xử lý bọn họI”
“Xử lý bọn họ!” Một người cao to vạm VỠ rút dao pha từ dưởi bàn lên, tức giận xông lên chém giết Dương Tiêu.
“Giết!II”
Trong tích tắc, mười, hai mươi tên cao to vạm vỡ lần lượt trang bị dao xông lên chém giết Dương Tiêu.
Dương Tiêu thờ ơ bình tĩnh, nhìn đám người đang lao tới.
Lúc này, Dương Tiêu là người đứng đầu, phía sau anh là Ám Kim Long Vương và sáu người mặc đồ đen.
Nhìn thấy Dương Tiêu không động, ánh mát Phùng Tứ bùng phát: “Giệt, giết cho tôi, giễt hét bọn họ cho tôi!”
“Giết!” Mười, hai mươi người lập tức quét qua.
Tắt cả đều có hiệu quả chiến đấu phi thường, trên mặt lộ ra vẻ quỷ dị, muốn giết chết Dương Tiêu ngay tại chỗ.
Vèo vèo vèo vèol Ngay lúc những người này chuẩn bị xông tới trước mặt Dương Tiêu, ánh mát của sáu người áo đen phía sau Dương Tiêu hơi lạnh, kiếm dài trong tay phóng ra như sao băng.
Im lặng!
Ngay sau đó, toàn bộ phòng họp không có gì khác ngoài yên tĩnh.
Tất cả thân thể của mười, hai mươi tên cao to vạm vỡ đều đông cứng tại chỗ, rơi vào trạng thái hóa đá.
Phùng Tứ gia điên cuồng hét lên: “Ngây ra đó làm gì? Giết, giết cho tôi, giêt bọn họ ném cho chó ăn!”
Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!
PhịchI Một người gục ngã!
Phịch phịch phịch phịch phịch!!!
Giây tiếp theo, tắt cả ánh mắt của mười, hai mươi tên cao to vạm vỡ đều mắt đi ánh sáng, rụt cô lại, thân thể ngã xuống đất.
“Cái gì?” Nhìn thấy tất cả thuộc hạ của mình đã chết, Phùng Tứ gia bị doạ sợ suýt hồn bay Bánh lạc.
Vừa nãy ông ta không nhìn thấy sáu người mặc đồ đen phía sau Dương Tiêu ra tay như thế nào, toàn bộ thuộc hạ ưu tú của ông ta đều đã chết.
| Kinh khủng! Cảnh tượng trước mắt thực sự quá kinh khủng!
Phùng Tứ gia không hề hay biết sáu người này đêu là cao thủ hàng đầu trong Long Môn. Bọn họ đều là những nhân vật tàn nhẫn giết người không chớp mắt, chỉ cần đề bọn họ ra tay cũng đủ chắn động toàn bộ quôc tê.
Nhìn Phùng Tứ gia bị doạ không nhẹ, ¡ Dương Tiêu giễu cợt nói: “Úil Ngại quá, trong toàn bộ phòng họp này chỉ còn lại một mình ông!”
“Rết… rốt cuộc cậu là người hay ma?” Phùng Tứ gia sợ đên mức tim sắp nhảy ra ngoài.
Trong vòng chưa đầy một giây, sáu người mặc đồ đen đã giết chết mười, hai mươi tên thuộc hạ của ông ta.
Những người này là quỷ hả?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.