Đường Hạo không thể tin được: “Gan mỡ? Ông chắc chắn món gan ngông cách thức tiêu chuẩn nổi tiêng nhát ở khách sạn Thân Đô là gan mỡ? Ông không được nói lung tung!”
“Quý ông này, tôi thật sự không nói dôi. Cậu có thê đi tìm hiệu, trong các nhà hàng đô Tây trong nước có một SỐ nhà hàng gan ngông cách thức tiêu chuân sử dụng gan ngỗng chính thông nhất!” Bêp trưởng Vương Cương cười khổ.
Miyamoto Masao sửng sốt: “Cái gì?
Làm sao có thê là gan mỡ được?”
“Thiên Phủ Chi Quốc là quốc gia ầm thực Trung Hoa lớn nhật. Số lượng nhà hàng độ Tây vôn đã ít, còn các nhà hàng đô Tây lớn lại càng hiểm hơn. Món gan ngông chính hiệu rất đất, cho dù khách hàng mua một chút cũng rật ít. Giá thành quá cao, giá chê biên cũng rât cao, nên ít người gọi món này!” Bếp trưởng Vương Cương nói thật.
Bà Miria sửng sốt, bà thật sự không Jn những gì Dương Tiêu nói là sự ật.
Đường Hạo vô cùng nghi ngờ: “Không phải tên Dương Tiêu này đã mua chuộc ông đấy chứ?”
Dương Tiêu nói thật, lúc này đâu bếp trưởng thừa nhận nguyên liệu món gan ngông cách thức tiêu chuân là gan mỡ, Đường Hạo không khỏi nghỉ ngờ trong đó có thủ đoạn.
“Mụa chuộc? Thật sự cho rằng nhân phâm của tôi bỉ ôi như anh à?”
Dương Tiêu chê giêu.
Đường Hạo sững sờ: “Cậu nói ai nhân phẩm bỉ ôi hả?”
Trước mặt vợ chông Victor Miria, Đường Hạo không dám mắng Dương Tiêu là đồ rác rưởi. Nêu không, theo tính tình bình thường của anh ta thì đã măng Dương Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431456/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.