Nhìn vợ chồng Victor Miria không.
thèm ăn nữa, Miyamoto Masao buồn bực suýt ói ra máu.
Trán Đường Hạo đồ đây mò hôi lạnh, anh ta thật sự không ngờ tình huồng tôt như vậy lại bị Dương Tiêu đánh gãy chỉ bằng mây câu nói đơn giản.
“Ông Victor, bà Miria, không sao hết, khách sạn Thân Đô có món gan ngông ngon nhất của Pháp. Trưa hôm nay chúng ta có thê nêm thử món gan ngồng ngon nhất của Pháp!” Đường Hạo vội vàng xoa dịu.
Bữa ăn là do anh ta và Miyamoto Masao sắp đặt, giờ xảy ra vấn đè,.
bọn họ phải nhanh chóng giải quyết lấy lòng vợ chồng Victor Miria.
Dương Tiêu không phúc hậu lại chê nhạo: “Gan ngồng? Món gan ngồng chính hiệu của Pháp? Đường Hạo, anh có chắc không?”
“Chẳng lẽ không phải gan ngỗng hả?”
Đường Hạo trừng mắt.
Nhăm vào Miyamoto Masao rôi lại nhăm vào anh ta, nêu không phải có mặt khách quý, Đường Hạo thật sự muôn hất bàn.
Dương Tiêu giễu cọt nói: “Đương nhiên không phải!”
“Ò? Không phải gan ngỗng của „ Pháp? Xem ra cậu Dương hiểu rất rõ kiên thức âm thực, hay là giảng giải cho chúng tôi biệt? Tôi rửa tai lăng nghe!” Miyamoto Masao căm hận nói.
Ông ta tỏ vẻ khinh thường, như thể Dương Tiêu chỉ đang giả vờ, không hệ hiệu biết gì về gan ngỗng cách thức tiêu chuẩn.
Dương Tiêu nhìn chằm chằm Đường Hạo khinh bỉ và Miyamoto Masao bình tĩnh nói: “Không biết đúng không? Được rồi! Vậy các người hãy lăng nghe, hôm nay tôi không ngại dạy hai người một bài học!”
“Được! Tôi ngược lại muôn nghe xem nguyên liệu gan ngồng cách thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431452/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.