Chương trước
Chương sau
“Chuyện này… không thể nào?”
Miyamoto Masao nhìn Đường Hạo.
Vẻ mặt Đường Hạo bối rồi: “Tôi… tôi không biêt!”
“Không thể nào? Tôi không biết? Hai người là khỉ được cử đên biêu diễn trò cười à?” Dương Tiêu trêu chọc.
Vôn dĩ còn nghĩ hai người này sẽ làm âm T thành con thiêu thân nào đó, điêu mà Dương Tiêu không ngờ tới là hai tên ngốc nghếch này thế mà lại chuân bị món bít tết Kobe.
Nước nhà có lệnh cắm rõ ràng, đây không phải hiền nhiên là tự bễ đá đập chân mình sao?
Victor trầm giọng nói: “Hình như xác thực là có chuyện như vậy!”
Gia đình Victor là một nhà tài phiệt đăng cập thê giới, và Victor là người đứng đầu nhà tài phiệt đăng cập thê giới.
Trong những năm gân đây, Thiên Phủ Chỉ Quốc có quan hệ tôt với Nga, mà Victor cũng thường đến Thiên Phủ Chi Quốc đàm phán kinh doanh.
Ong từng nghe nói thịt bò Kobe không được phép xuất hiện ở thị trường Trung Quốc, nêu không phải có Dương Tiêu nhắc nhở kịp thời, ông đã thật sự quên mất chuyện này.
“Thì ra là thế!” Bà Miria hiểu ra.
Bà đặt dao và nĩa trên tay xuống, nhìn miêng bít tết Kobe đã hoàn toàn mật cảm giác ngon miệng.
Miyamoto Masao cảm thây khó chịu như vừa ăn phải một con ruồi chết: “Ong Victor, bà Miria, hai người yên tâm, đây quả thực là miếng bít tết Kobe tươi ngon nhất mà tôi đã sắp xếp cho người vận chuyền từ Nhật qua đêm bằng đường hàng không!”
“Ông có thể thôi được rồi! Thiên Phủ Chỉ Quốc là nước lớn thế mạnh ở phương Đông, ông coi câm lệnh là trò đùa à? Hay là ông không quan tâm đêm uy nghiêm của Thiên Phủ Chi Quốc chúng tôi?” Dương Tiêu trực tiêp tức giận.
Bị Dương Tiêu nhắm đến liên tục, Miyamoto Masao buôn bực suýt ói ra máu.
Vốn ông ta nghĩ chuẩn bị một số món ngon ở Nhật, ai ngờ bít tết Kobe bị, câm tuyệt đôi ở Thiên Phủ Chi Quốc.
Lúc trước Miyamoto Masao đã từng nghe nói vệ chuyện này, chỉ là ông ta không biệt cho đên bây giờ vẫn chưa hủy bỏ.
Đường Hạo thì càng không phải nói, lúc trước nhà họ Đường là gia tộc hạng hai, anh ta đã từng nghe nói đên thứ cao cập như bít tết Kobe, nhưng chưa từng thầy qua.
“Nhưng mà, đây thật sự là tôi đích thân sắp xếp từ Nhật, không có khả năng có bệnh bò điên!” Miyamoto Masao trịnh trọng nói.
Dương Tiêu giễu cọt: “Chủ nhà Miyamoto, ý của ông là ông buôn lậu bít tt Kobe này? Ông Victor, bà Miria, ông bà có dám ăn thịt bò Kobe mà chủ nhà Miyamoto buôn lậu không?”
Vợ chồng Victor Miria bỗng dứt khoát không thây ngon miệng nữa.
Cho dù không phải buôn lậu, chỉ cân Thiên Phủ Chi Quốc ra lệnh câm thì món bít têt Kobe này đã không rõ nguôn gốc.
Đối với họ mà nói, sơn hào hải vị nào mà chưa từng ăn, không cân phải mạo hiệm ăn một miễng bít tết không rõ nguồn gôc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.