“Ong Victor, bà Miria, cũng gần trưa rôi, chúng ta vào trong rồi nói chuyện đi. Ông Miyamoto đã chuẩn bị tỉ mỉ bữa trưa thịnh soạn cho hai người!”
Đường Hạo dí dỏm nói.
Đường Mộc Tuyết đưa tay ra làm động tác mời: “Bên ngoài lạnh, chúng ta vào trong nói chuyện đi!”
“Được được được, vào rồi nói chuyện!” Bà Miria cười không ngậm được miệng.
Bà Miria gật đầu, Victor tự nhiên cũng mỉm cười, mọi người đi vê phía bên trong khách sạn Thân Đô.
Đường Hạo đặc biệt đi chậm lại, anh ta lạnh lùng nhìn Đường Mộc Tuyết: “Đường Mộc Tuyết, cô thật sự suy nghĩ trù tính!”
“Mộc Tuyết nhà tôi suy nghĩ trù tính?
Tôi thây là hai người suy nghĩ trù tính mới đúng chứ? Tặng đồng hồ nỗi tiêng toàn câu giá trị gân tỷ tệ, các người đang thê hiện mình là người rất giàu à2 Đáng tiệc, cho dù là như vậy thì hai người cũng không kiếm được chỗ tôi!”
“Cũng đúng, chẳng phải heo thường không cân dùng não mà, chỉ cần vui vẻ là được!” Dương Tiêu không lạnh không nóng đi vào.
Bản thân Đường Hạo chẳng phải người tôt gì, Dương Tiêu đương nhiên sẽ không cho Đường Hạo chút thê diện nào.
Đường Mộc Tuyết nhìn chăm chăm Đường Hạo băng ánh mắt khó chịu.
Nêu không phải Đường Hạo hợp lực cùng Miyamoto Masao tới ngăn chặn, có lẽ cô đã giành được đơn hàng lớn của nhà Victor ở Nga này lâu rồi.
Bây giờ, Đường Hạo được Dương Bân Hàn, cậu chủ lớn của nhà họ Dương ở Đề Đô hỗ trợ, Miyamoto Masao được gia tôc Miyamoto nhà tài phiệt đăng cấp thê giới ở Nhật chông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431447/chuong-1487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.