Có người ở đây, Triệu Cầm không sợ Dương Tiêu dám vô lễ với mình.
“Sinh ra làm người, mẹ không thấy có lỗi à?”
– Nhìn chằm chằm Triệu Cầm không biết xấu hồ, trong lòng Dương Tiêu dâng lên một loại phản cảm sâu đậm.
Lúc trước anh còn có chút hy vọng về Triệu Cầm, nhưng đổi lại Triệu Cầm lại càng tệ hơn.
Đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, muôn Triệu Cầm trở nên tốt là điều vô cùng khó.
Vẻ mặt Triệu Cầm cao ngạo nói: “Có lỗi? Tôi thấy người có lôi là cậu mới đúng chứ? Con rơi nhà họ Dương ở Đê Đôi”
Theo quan điêm của Triệu Câm, cho dù Dương Tiêu xuất thân từ nhà họ Dương ở Đề Đô, thì vẫn như cũ là một phôi thai thộ kệch không thể lên sân khấu. Chỉ cần Dương Tiêu chưa có ngày thành công, thì vẫn sẽ coi thường Dương Tiêu.
Sở dĩ Đường Mộc Tuyết kiểm soát tập đoàn Tuyết Tiêu đều là công lao của con gái bà ta, không liên quan gì đến Dương Tiêu. Nói trăng ra, từ đâu đến cuối Triệu Cầm chỉ đơn giản là không vừa mắt Dương Tiêu, vừa nhìn thây Dương Tiêu thì liên cảm thấy buôn nôn.
Mặc dù lần trước ở huyện Thiên Sơn mẹ bà ta đã bị Triêu Văn Triết và Tôn Phú Quý giết, Dương Tiêu có rất nhiều công lao trong việc xác định kẻ giết người. Nhưng sau một thời gian Triệu Câm cảm q+hầy Dương Tiêu làm tất cả những điều này là chuyện đương nhiên.
Nêu không phải Dương Tiêu tặng hai cây nhân sâm hoang dã trăm năm tuôi, Triệu Văn Triệt và Tôn Phú Quý cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431423/chuong-1463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.