“Tên vô dụng nhà cậu đến đây làm gì?” Triệu Câm lạnh lùng liễc nhìn Dương Tiêu.
Thanh niên đeo kính gọng vàng nhìn Triệu Cầm: “Bà Triệu, bà biết tên nhóc này?”
“Đương nhiên biết, đây là đứa con ở rễ kia của tôi!” Triệu Câm tỏ vẻ chán ghét.
Nghe vậy, thanh niên đeo kính gọng vàng khinh thường nở nụ cười: “Thì ra anh chính là Dương” Tiêu! Sao?
Anh hiểu đầu tư cổ phiếu à?”
“Tôi không hiểu, chẳng lẽ anh hiểu chắc?” Dương Tiêu thờ ơ nói.
Cổ phiếu mình mua giảm mạnh, Triệu Cầm đang tức giận, nghiêm mặt nhìn Dương Tiêu: “Đồ sao chỗi nhà cậu im miệng đi. Từ khi cậu ở trong cái nhà này, cậu đã lắp đầy một viên gạch vào nhà này chưa? Cái đồ vô tích sự!”
Như thể Dương Tiêu là một tên hè, tất cả cổ phiêu bà ta mua giảm mạnh là vì vận xui do Dương Tiêu mang lại.
Bị Triệu Cầm nhắm tới như vậy, – Dương Tiêu càng tức giận hơn.
Nói khó nghe tý thì Triệu Cầm này đúng là kiêu người ba ngày không phá nhà không chịu được.
Trước kia vì Triệu Cầm tới sòng bạc đã mang đến cho mình những rắc rồi không đáng có. Nếu không phải cứu kịp thời, e răng Triệu Câm đã bị tra tần đến chết trong sòng bạc từ lâu rồi.
Trong ấn tượng của Dương Tiêu, Triệu Cầm ngoài việc yêu thương hai cô con gái đăng được công nhận ra, thì không còn điểm tốt gì nữa.
Đây mới mấy ngày?
Vậy mà Triệu Cầm lại tham gia vào thị trường chứng khoán, đây không phải đang gây rắc rồi cho mình sao?
_ “Con là sao chổi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431422/chuong-1462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.