Chương trước
Chương sau
“Đương nhiên! Cậu Dương không phải người ông có thê xúc phạm, tương tự tôi cũng không thê xúc phạm cậu ấy!” Phương Văn Châu trực tiếp nói đến điểm quan trọng.
Ông đã quyết tâm chỉ cân Miyamoio Masao dám mạo phạm quyên uy của Dương Tiêu, ông bảo đảm sẽ không tiếc bât cứ giá nào khiến gia tộc Miyamoto biên khỏi Trung Nguyên.
Xét cho cùng, Dương Tiêu là trụ cột của đất nước, có những đóng g Óp xuất sắc cho Thiên Phủ Chi Quốc.
Lãnh đạo lớn ở Đề Đô đã căn dặn rõ, lúc cần thiết thì phải trợ giúp Dương Tiêu.
Bắt kể đối phương là ai, chỉ cần dám xúc phạm Dương Tiêu thì đều phải trả giá cho hành vi xấu của mình.
Cái gì!!!
Ngay cả Phương Văn Châu cũng không thê xúc phạm tên nhóc trước mặt này?
HítI Đột nhiên, Miyamoto Masao không nhịn được hít một hơi lạnh.
Phương Văn Châu có quyền, địa vị cao ở tỉnh Hà Nam, so với thời cổ đại thì không thua gì một vị quan lớn ở biên cương.
Loại nhân vật này không thể xúc phạm Dương Tiêu. Không lẽ tên nhóc này là con cháu của một tập đoàn tài phiệt tầm cỡ thế giới ở Thiên Phủ Chi Quốc, hoặc là sinh ra trong một gia tộc rất nồi tiếng?
Nhận thầy hôm nay Phương Văn Châu nhật quyết che chở cho Dương Tiêu, vẻ mặt Miyamoto Masao hoàn i toàn xâu xí.
Ông ta phát triển ở Trung Nguyên, nêu xúc phạm nặng đên Phương Văn Châu, sau này ông ta muôn lăn lộn ở thành phố Trung là chuyện không có khả năng.
Nhưng, cứ để ông ta lui thế này, ông ta thật sự không thể nuốt trôi cơn tức này.
Cuối cùng, Miyamoto Masao nghiễn răng nghiên lợi nói: “Được rồi! Hôm nay tôi nễ mặt ông Phương, chuyện này đến đây thôi. Tuy nhiên, con trai tôi đã bị cậu ta đánh bị thương, bây giờ sống chết không rõ. Cậu ta phải trả chỉ phí điều trị tôi thiểu chứ?”
“Chuyện này…” Phương Văn Châu nhìn Dương Tiêu.
Đúng vậy, Dương Tiêu đánh Miyamoto lchiro bị thương, bây giờ _ Miyamoto Masao yêu câu chỉ phí điều trị, điêu này là hợp tình hợp lý, ông cũng không tiện nói nhiêu.
Dương Tiêu chế nhạo: “Muốn chỉ phí điêu trị? Được, ông muốn bao nhiêu?”
“Năm mươi triệu tệ!” Miyamoto Masao trực tiếp hét lên.
Cái gì! Năm mươi triệu tệ?
Nghe vậy, Phương Văn Châu giật mình.
Đường Mộc Tuyết thay ‹ đổi sắc mặt, cô thật sự không ngờ đối phương sẽ lớn tiễng như vậy.
| Lam Vi Vị tức giận nói: “Năm mươi triệu tệ tiền thuốc men? Rõ ràng là con trai ông cố ý kiếm chuyện, năm mươi triệu tệ, sao ông không đi cướp ngân hàng luôn đi!”
“Hừ! Con trai tôi quý giá, năm mươi triệu tệ còn ít!” Miyamoto Masao lạnh lùng nói.
Vẻ mặt Phương Văn Châu tối sầm lại: “Miyamoto, có phải ông đã quá đáng không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.