Dương Tiêu hoàn toàn nhìn rõ từng khuôn mặt nham hiểm xấu xa của đám người Đường Gia trước mắt, đối với đám người này, Dương Tiêu thật sự chán ghét đến cùng cực.
Cho đến hiện tại, bọn họ vẫn còn muốn sỉ nhục Đường Mộc Tuyết, nảy sinh nghi ngờ đối với cô, điều này thật khiến người ta cảm thấy tức giận.
Đường Mộc Tuyết dù sao cũng là người Đường Gia, trên người cũng chảy dòng máu của Đường Gia, nhưng lại bị toàn bộ người nhà Đường Gia đứng ra chống đối, chuyện này thật khiến người ta cảm thấy giá buốt trong tim.
Có điều Dương Tiêu cũng đã hiểu rõ, những người Đường Gia này trong mắt chỉ có quyền lực, dù cho sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết càng ngày càng lớn mạnh, nhưng chỉ cần cô trải qua cuộc sống tốt hơn bọn họ, thì từng người một đều ghen tị, toàn bộ ghen tị đến không thôi.
Dù sao đây cũng là thời đại chỉ cười kẻ nghèo nàn chứ ai cười gái điểm bao giờ, cũng là thời đại nhìn tiền chứ không nhận người.
Bắt kể bạn làm bất kỳ ngành nghề nào, chỉ cần bạn có đủ tiền bạc trong tay, người khác đều sẽ nhìn bạn một cách tôn trọng, chỉ cần trong tay có tiền, thì bạn trong mắt đám người này chính là một đại nhân vật vô cùng có tiếng tăm.
“Sổ nhà đất? Giả thần giả quỷ! Tôi chính là không tin trên cuốn sổ nhà đất này viết tên hai người các người.” Đường Hạo hừ giọng nói.
Vừa nói, Đường Hạo liền cầm lên cuốn sổ nhà đất, chăm chú nghiên cứu, cả đám người dòng chính Đường Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430316/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.