Thái Khôn sắc mặt trầm trọng, giống như sắp chảy xệ; Dương Tiêu nếu như không nhận tiền, vậy rõ ràng chính là trong vô hình hung hăng tát một cú đánh lên mặt hắn.
“Giả vờ cái gì mà giả vờ?” Thái Khôn tức giận đến xanh cả mặt.
Bản thân xuất thân từ Long Lân Các, vậy mà lại bại dưới tay một tên lừa gạt giang hò, thật sự là châm chọc mà.
Có điều, Thái Khôn đối với những lời này của Dương Tiêu vẫn bán tín bán nghi, hắn liền lấy điện thoại gọi cho các chủ của Long Lân Các, mục đích chính là xác định lại những lời Dương Tiêu nói có phải là thật hay không.
Các chủ Long Lân Các sau khi nhận được cuộc điện thoại từ Thái Khôn, sau khi nghe xong, giọng nói có chút kinh ngạc: “Cái gì? Người đó tên là Dương Tiêu? Cậu chắc chứ? Có phải chiều cao khoảng một mét bảy, một mét tám, thân thể có chút gầy gò, trên tay phải còn có một vét sẹo?”
Thái Khôn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, hình như thật sự là như: vậy.
Vừa rồi hắn cũng có chú ý đến, trên tay phải của Dương Tiêu quả thật có một vét thương mờ.
“Các…các chủ, ngài...ngài làm sao biết được?” Thái Khôn kinh ngạc nói.
Không lẽ tên tiểu tử này còn có thân phận đặc biệt nào.
hay sao?
Sau khi xác định rõ ràng, các chủ Long Lân Các tháp giọng nói: “Tên tiểu tử này biến mất năm năm rồi, cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi sao? Tôi vậy mà lại đợi cậu cả năm năm rồi đó Dương Tiêu, cậu xem như cũng xuất hiện rồi! Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430306/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.