Không sail Chính là cảm giác thất bại nặng nề.
Dương Tiêu không hề cảm thấy kiêu ngạo, bởi vì anh hiểu rằng bản thân chỉ vừa mới lĩnh hội được một phần nào của bản hòa tấu Song of Herding Sheep, nếu như do Lăng Ảnh Huyên đích thân diễn tấu, khẳng định chính là một màn thịnh điển.
Trước đây khi hai người vẫn còn trong chiến đội, bọn họ thường khổ luyện trong núi sau. Bất cứ khi nào Lăng Ảnh Huyên cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán sẽ chơi đàn piano và các nhạc cụ khác để giảm bớt sự nhạt nhẽo vô vị của cuộc sống này.
Mỗi khi một âm điệu được vang lên, có vô số chim chóc trong núi sâu sẽ tề tựu lại lắng nghe bản diễn tấu của cô, ý cảnh vừa rồi mình dựng lên nếu so với Lăng Ảnh Huyên mà nói căn bản không đáng để nhắc đến.
Lưu Sướng giống như nhớ đến chuyện gì khác, tốc độ nhanh như tên bắn đến trước mặt Dương Tiêu tâm trạng kích động hỏi: “Dương đại sư, không biết bản hòa tấu Song of Herding Sheep có phải do đích thân ngài sáng tác hay không?”
Do Dương đại sư đích thân sáng tác?
Lời này vừa nói ra, không ít ánh mắt mong chờ đều nhìn về phía Dương Tiêu.
Dương Tiêu mang lại cho bọn họ cảm giác quá chấn động, có thể hoàn hảo diễn tấu bản hòa tấu Song of Herding Sheep, nếu như Dương Tiêu không phải là tác giả sáng tác thì có thể là ai được chứ?
ể Trong sự chờ mong của tất cả mọi người, Dương Tiêu lắc đầu nói: “Bản hòa tấu này không phải do đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430235/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.