Chương trước
Chương sau
Chương 2119

Vẻ mặt Dương Tiêu bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Kéo anh ta lên cho tôi!”

“Vâng!” Nhóm nhân viên bảo vệ nhanh chóng bước tới nâng Đường Long lên khỏi mặt đất.

Cảm nhận được ý định giêt người dào dạt, Đường Long hoàn hôn, anh tạ kinh hãi nói: “Dương Tiêu, tôi sai rôi, xin hãy tha cho tôi, tôi thật sự không dám nữa, xin hãy tha cho tôi!”

“Tha? May hôm nay Mộc Tuyết và con đều không sao, nêu mẹ con cô ấy xảy ra chuyện? Ai sẽ tha cho bọn họ?” Dương Tiêu lạnh lùng nói.

Đường Long lo lắng đến mức nước mắt suýt trào ra: “Xin lỗi, tôi bị ma quỷ ám ảnh, tôi bị ám ảnh, tôi không bằng gia súc. Bây giờ, tôi thật sự biệt sai rôi!”

“Nói lời này có muộn quá không?”

Dương Tiêu giơ năm đâm đập vào bụng của Đường Long.

Cú đâm này, Dương Tiêu hoàn toàn không nhẹ tay, cho dù anh đắm quả đâm bình thường, cũng không phải là thứ mà người bình thường có thê chịu được.

Phụt Nắm đấm rơi xuống, Đường Long chỉ cảm thấy bụng như bị đầu trâu húc mạnh, khí huyết trào dâng, khóe miệng ngòn ngọt, nôn ra một ngụm máu ngay tại chỗ.

“Aaal Aaal” Nôn ngụm máu, Đường Long rơi vào trạng thái vô cùng thê thảm.

Bốp bóp!

Ngay sau đó, Dương Tiêu trở tay tát vào mặt Đường Long hai cái.

“Thích đánh người khác đúng không?

Đánh người khác rất sung sướng đúng không?” Dương Tiêu lạnh lùng nói.

Nghĩ đến vết hằn trên gương mặt ngọc của Đường Mộc Tuyết, ánh mắt Dương Tiêu nhìn chằm chằm Đường Long càng âm hiêm.

Bốp bốp bốp bốp bóp!

Trong phút chốc, Dương Tiêu đánh liên tục, anh không biệt đau, cái tát rơi xuông mặt Đường Long như mưa.

Trong ánh mắt của mọi người, Đường Tin bị đánh mặt mũi như đâu heo.

Khi Dương Tiêu dừng lại, Đường Long rên rỉ, mặt mũi in hắn vô sò vết tát.

Đường Long kinh hãi nói: “Dương Tiêu, xin lôi, tôi không nên làm tồn thương Mộc Tuyết, nêu không bây giờ tôi quỳ xuống xin Mộc Tuyết lủa thứ cho tồi!”

“Quên đi, anh đi đi!” Dương Tiêu mệt mỏi xua tay.

Cái gì!!I Anh đi đi?

Đường Long không dám tin vào tai mình: “Anh… anh nói gì? Anh muôn thả tôi đi?”

“Đi đi!” Dương Tiêu lại xua tay.

Nhóm nhân viên bảo vệ không ngờ Dương Tiêu lại để cho Đường Long đi, Đường Long kích động giãy dụa, anh ta vội đầy cửa phòng chủ tịch chạy về phía bên ngoài tập đoàn Đề Hào, sợ Dương Tiêu sẽ hồi hận gây rắc rối cho anh ta.

“Mẹ kiếp! Dương Tiêu, mày dám đối xử với ông đây như thế, ông đây sẽ khiến mày trả lại gấp ngàn lần”.

“Còn con đi Đường Mộc Tuyết kia nữa, tôi Đường Long, một ngày nào đó sẽ khiên hai người muôn sông không được muôn chết không xong, các người chờ đấy!” Sau khi chạy trốn khỏi tập đoàn ¡Đề Hào, Đường Long tức giận hét lên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.