Lý Loan Phương bên kia điện thoại nói: "Con đó, sao lại nói ba con như thế chứ. Sói Nhỏ con từ từ, ba con có để lại lời nhắn cho con này, để mẹ tìm cho con......" Mẹ Tống nói thầm, "Mẹ để đâu rồi......"
Âm thanh lục lọi đồ đạc vang lên bên tai, Tống Văn đè lại tính tình mà nhẫn nại chờ, một lát sau Lý Loan Phương tìm được tờ giấy, gằn từng tiếng thì thầm: "Xú tiểu tử, lông con vẫn chưa đủ dài đâu, ngoan ngoãn mà nghe theo sắp xếp của tổ chức đi. Vụ án năm đó ba con không phá được, con cho rằng cứ như vậy mà phá được sao?"
Quả nhiên Tống Thành không nói được lời gì hay ho, Lý Loan Phương bắt chước theo cách nói chuyện của Tống Thành, Tống Văn có thể tưởng tượng ra được bộ dạng ông trừng mắt thổi râu, cậu tức đến nở nụ cười: "Ông ấy dựa vào cái gì mà chắc chắn rằng con phá không được vụ án mà ông ấy không phá được chứ? Hay ông ấy sợ rằng nếu con thật sự phá được vụ án thì mặt mũi ông ấy cũng không còn? Còn nữa, vì để con không đụng đến vụ án này mà hôm qua ông ấy họp suốt đêm đúng không?"
Lý Loan Phương nói: "Ừa, lúc ba giờ sáng thì ba con ra ngoài." Thời gian nhận được tin tức chỉ muộn hơn Tống Văn một chút, có thể thấy Tống Thành vô cùng coi trọng vụ án này.
Tống Văn suy nghĩ lại nói với Lý Loan Phương: "Mẹ nói với lão nhân kia......"
Lý Loan Phương trực tiếp cắt ngang lời cậu: "Gào gì mà gào, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-hinh-su-trinh-sat/934473/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.