Mùa xuân. 
Ẩn mình ở thị trấn nhỏ phía nam này có rất nhiều cái lợi, thứ nhất là không khí trong lành khiến cho tâm trạng và sức khỏe tốt lên rất nhiều, dù vẫn không thể nào hồi phục năng lực đàn ông; thứ hai là có thể tìm được công việc sửa chữa điện máy ở một cửa tiệm nhỏ bên đường, đúng sở trường của kỹ sư chuyên ngành điện tử; thứ ba là ở đây không thấy tờ lệnh truy nã nào, trên đường hầu như chẳng thấy bóng dáng cảnh sát, nên chẳng phải lo bị phát hiện. 
Biết bao đêm khuya và sáng sớm, hắn bật dậy sau cơn ác mộng, luôn trông thấy gương mặt 25 tuổi đẹp đẽ đoan chính, phong tư tót vời ấy, đôi mắt lấp lánh ánh sáng của người con trai bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành tâm điểm của đám đông. Lộ Trung Nhạc mơ thấy mình bị người đó cầm dao đâm chết. 
Máu từ khóe mắt túa ra, nhanh chóng thấm ướt tất cả quần áo, gục ngã trên vệ đường, bị người ta vây quanh xem xét chỉ trỏ chẳng khác gì một con chó hoang bị xe đâm chết. 
Mỗi lần bừng tỉnh như thế hắn lại xông tới trước gương, nhìn vào khuôn mặt hơn 40 tuổi của mình, nhìn những nếp nhăn trên trán và đuôi mắt, nhìn vào mái tóc ngày một thưa dần và cả đôi mắt vằn đầy những tia máu. 
Người đó tên là Thân Minh. 
Lần đầu tiên Lộ Trung Nhạc gặp cậu ta, cả hai đều 15 tuổi. Trường chuyên cấp 3 Nam Minh năm 1985 trong ký ức hắn vô cùng hoang vu, ngoài nhà máy gang thép bên cạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-sinh-tu/756452/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.