Trở lại vùng đất linh dược.
Lâm Vũ kể cho hai người nghe tình huống mình gặp phải.
Diêm Thiền không thể hình dung ra được nếu chỉ dựa vào những gì hẳn nói. “Vậy đi xem thôi rồi lại nói tiếp!”
Diêm Thiền ngước mắt nhìn Tiền Vạn Kim: “Nếu anh ta không nói dối, đây chính là con đường duy nhất để chúng ta rời khỏi nơi này.”
“Không có, tuyệt đối không có!”
Tiền Vạn Kim liên tục xua tay: “Những gì tôi nói đều là sự thật.”
“Tôi chỉ nói vậy thôi!” Diêm Thiền duỗi ra ngón tay trắng nõn của mình ra rồi dùng sức chọc vào trán anh ta: “Sao lại nhát gan như vậy! Sau này có bảo anh
làm gì thì đừng có làm mất mặt tôi!”
Tiền Vạn Kim ra sức gật đầu, nhưng trong lòng vẫn không ngừng kháng nghị.
Anh ta cũng không muốn hèn nhát như vậy đâu! Quan trọng là phải xem người đứng trước mặt anh ta là ai thôi!
Diêm Thiền không những giỏi về cổ trùng mà còn có Lâm Vũ đứng đằng. sau.
Nếu chọc Diêm Thiền không vui, chắc chắn anh ta cũng không thể nào cười nổi.
Anh ta cũng muốn mạnh mẽ chứ, nhưng làm không nổi!
“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa.”
Lâm Vũ ngăn cản Diêm Thiền tiếp tục giáo huấn Tiền Vạn Kim: “Lấy một cái túi ra đi rồi chọn ra một vài linh dược quý giá, sau đó chúng ta nhanh chóng xuất phát.”
“Tại sao chỉ dùng một cái túi thôi?” Ánh mắt Diêm Thiền nóng rực nhìn các loại linh dược trước mắt: “Ở đây có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3541335/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.