“Anh đoán xem?” Diêm Thiền nhàn nhạt đáp.
Tiền Vạn Kim cảm thấy lạnh buốt sống lưng, lùi về sau vài bước, sợ mình lại trúng cổ trùng một lần nữa.
“Đúng là đồ nhát gan!”
Diêm Thiền chán ghét nhìn anh ta, sau đó thả cổ độc bản mệnh ra, vuốt ve thân thể của nó, cười nói: “Hiếm khi gặp được nơi tốt như thế này, đi ăn ngon đi!”
Cổ độc bản mệnh dường như hiểu được lời nói, vui vẻ vặn vẹo trong lòng bàn tay của cô ta, cuối cùng lao xuống hồ sâu.
Phụ nữ chơi với cổ trùng thật đáng sợi Tiền Vạn Kim thầm nghĩ rồi từ trong ba lô lấy lương khô ra ăn.
Lâm Vũ đi tới, ngồi xuống bên cạnh anh ta, thuận tay lấy một miếng lương khô ăn cùng.
Ăn được một nửa, Lâm Vũ đột nhiên nhìn về phía Tiền Vạn Kim, nói: “Đúng rồi lối ra ở đâu vậy?”
Bây giờ đã lấy được linh chi huyết ngọc, cũng nên nghĩ cách thoát ra ngoài.
Nếu không thể thoát ra được thì mọi việc họ làm đều vô nghĩa!
“Có lế ở dưới này.”
Tiền Vạn Kim lau miệng, chỉ vào hồ sâu trước mặt: “Tôi nhớ lúc đó mình đã tuyệt vọng, từ bỏ việc tìm đường thoát ra, cho đến ngày đó chỗ này đột nhiên tối sầm lại, trong hồ sâu này dường như có một thế lực nào đó hút tôi vào trong, chờ đến khi tỉnh lại thì đã thoát khỏi ra khỏi nơi quỷ quái này rồi.”
Tiền Vạn Kim vẫn cảm thấy rùng mình khi nói về quá khứ.
Dù vậy, anh ta vẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3541334/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.