Phúc họa có nhau. Quả nhiên là không sai. Hiệu quả của đại hoàn đan vượt qua sự mong đợi của mọi người.
Chỉ trong vòng ba ngày, tĩnh mạch bị tổn thương của Diêm Thiền đã được phục hồi hoàn toàn.
Tốc độ hồi phục như vậy ngay cả Lâm Vũ cũng chưa từng thấy.
Sau đó cô ta chỉ cần luyện chế sức mạnh của linh dược, thì có thể đi tìm thuốc cứu mạng của Lâm Thiển rồi!
Kết quả này khiến Lâm Vũ rất vui mừng.
Buổi sáng, Lâm Vũ đưa Thẩm Khanh Nguyệt đi làm như thường lệ. Trên đường đi, hắn cười mãi không thôi.
Hắn vui vẻ, Thẩm Khanh Nguyệt đương nhiên cũng vui vẻ.
Hai người cứ nói cười suốt dọc đường, giống như một đôi tình nhân đắm chìm trong tình yêu ngọt ngào vậy.
Sau khi đưa cô đến công ty, Lâm Vũ nhân cơ hội này đi kiểm tra tiến độ của biệt thự.
Với sự đầu tư tài chính của hắn, chỉ trong vòng một tuần, nguyên mẫu của căn biệt thự đã xuất hiện, tin răng sẽ không lâu nữa bọn họ sẽ có thể dọn vào ở.
Lâm Vũ đứng trước biệt thự, lặng lẽ ngắm nhìn một lúc rồi mới trở về Thẩm gia.
Vừa vào cửa, Diêm Thiền đã vui vẻ lao về phía hắn.
Lâm Vũ khéo léo né tránh, cố ý giữ vẻ mặt nghiêm túc: “Vừa mới bình phục, đã thấy đắc ý rồi phải không?”
“Đối xử với em tốt chút đi!”
Diêm Thiền yêu kiều nhìn hắn, cười nói: “Tâm tình em tốt thì mới có động lực luyện hóa sức manh của linh dược!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3514464/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.