Sự thay đổi đột ngột này khiến Tuyên Vân Lam có chút hoang mang.
Sau khi tỉnh táo lại, bà ấy chợt đẩy Lâm Vũ ra, tức giận hét lên: “Con cho Diêm Thiền ăn cái gì vậy? Tại sao có thể đối xử với con bé như vậy!”
Lúc này Tuyên Vân Lam giống như một con sư tử đang gầm lên giận dữ.
Đây là lần đầu tiên bà ấy tức giận với Lâm Vũ như vậy kể từ khi hai người họ gặp nhau.
Bà ấy không muốn mắng hắn, nhưng lại không nhịn được.
Cho dù Lâm Vũ không thích Diêm Thiền, nhưng hắn cũng không thể đối xử với cô ta như vậy!
Tất cả bọn họ đều nhìn thấy Diêm Thiền đã phải cố gắng như thế nào để giúp Lâm Thiển có được thuốc cứu mạng, sao hắn lại có thể tàn nhẫn với cô ta chứt
“Mẹ, mẹ yên tâm đi!”
Đối mặt với sự tức giận của mẹ, Lâm Vũ chỉ thản nhiên cười nói: “Con đưa cho cô ta là đồ tốt cho cơ thể, không hề hại cô ta.”
Là đồ tốt sao?
Lúc này Tuyên Vân Lam hoàn toàn bối rối.
Nếu như vậy thì tại sao Diêm Thiền lại khóc?
Lâm Vũ không có giải thích, Tuyên Vân Lam ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Trong phòng, Diêm Thiền vẫn đang khóc.
Nước mắt cứ chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta.
Cho dù lúc trước Lâm Vũ tuyệt tình đuổi cô ta đi thì cô ta cũng chưa từng khóc đau lòng như vậy.
Tuyên Vân Lam thấy vậy, trong lòng đau xót mãi không thôi.
“Diêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3513908/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.