Sau khi đi qua cánh cửa nằm sâu trong hang động, đôi mắt của Lâm Vũ đột nhiên mở to.
Chỗ này không còn ở trong hang động nữa.
Ngẩng đầu lên, có thể nhìn thấy các vì sao lấp lánh.
Hố trời!
Đây là một hố trời hình chóp nón!
Bên trên nhỏ, còn bên dưới thì to.
Vị trí đối diện với miệng hố đã được thiết kế thành một khu vườn xinh đẹp. Trên các bức tường đá bao quanh khu vườn, còn có những căn phòng nhỏ.
Các bức tường đá nhô ra có tác dụng che chắn rất tốt, cho dù có mưa to cũng không thể nào lọt vào trong phòng.
“Chỗ này tuyệt thật đấy!”
Lâm Vũ gật đầu khen ngợi, sau đó tò mò nhìn Lương Trung Nguyên: “Nơi này là do ông tự mình thiết kế sao?”
Lương Trung Nguyên lắc đầu cười nói: “Tôi không có giỏi như vậy.”
Lâm Vũ có chút kinh ngạc, sau đó mỉm cười nói: “Đừng nói với tôi là ông vô tình tìm thấy nó nhé?” ụ
“Cũng không phải!
Lương Trung Nguyên lại lắc đầu: “Đây là công lao của mấy đời Lương gia tôi đấy!”
Vừa nói chuyện, Lương Trung Nguyên vừa mời Lâm Vũ ngồi xuống, rồi mang rượu ngon và ly ra.
Trong khi Lương Trung Nguyên rót rượu, Lâm Vũ tò mò hỏi: “Tổ tiên của Lương tiên sinh vẫn luôn sống ở đây à?”
Lương Trung Nguyên khế gật đầu: “Rất lâu về trước, tổ tiên của chúng tôi cùng gia đình chạy trốn đến đây để tránh chiến tranh loạn lạc. Từ đó, họ đã sinh sống ở đây, nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3506755/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.