Diêm Thiền công kích nửa ngày mà không đυ.ng được vào góc áo của Lâm Vũ, cô ta vô lực ngừng công kích, thở hồng hộc nói: "Em sắp mệt chết rồi, để em nghỉ một lát..."
"Không được!" Lâm Vũ lắc đầu: “Còn chưa đến lúc!"
"Anh thật muốn làm em mệt chết!" Diêm Thiền phát điên kêu to, mặt đầy tủi thân mà nhìn Lâm Vũ.
"Tiếp tục!" Giọng nói của Lâm Vũ đột nhiên nghiêm nghị lên, trên mặt không mang vẻ tươi cười.
"Anh..." Thấy Lâm Vũ vô tình như thế, Diêm Thiền lập tức giận không chỗ phát tiết, dùng đến sức lực sau cùng xông lên trước: “Em đánh chết đồ không có lương †âm nhà anh!"
Lại hơn mười phút sau, toàn thân Diêm Thiền đổ mồ hôi đầm đìa, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Sức lực sau cùng của cô ta đã bị hao hết, dứt khoát nằm trên mặt đất thở hồng hộc, nhìn về phía Lâm Vũ với ánh mắt vô cùng oán giận.
"Đứng lên!" Lâm Vũ đi đến trước mặt Diêm Thiền mà nghiêm nghị nói.
"Em không đứng!" Diêm Thiền tức giận quát to một tiếng, thoáng động đậy thân thể, đổi một tư thế nằm càng thoải mái: “Anh dứt khoát đánh chết em đi!"
Nhìn thấy Diêm Thiền bắt đầu chơi xấu, Lâm Vũ lập tức lắc đầu cười một tiếng.
Tiếp đó hắn lại ngồi xổm xuống đỡ Diêm Thiền dậy từ dưới đất.
Diêm Thiền thuận thế dựa vào ngực Lâm Vũ, đầu còn dùng sức ủi hai lần như một bé heo.
"Đừng làm rộn!" Lâm Vũ đẩy đầu Diêm Thiền ra, đỡ cô ta khoanh chân ngồi xuống, hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3477317/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.