"Nói không biết ngượng!" Nam Cung Ngọc Thụ hét lớn và phát động tấn công trước.
"Nhớ kỹ, tôi chỉ nhường ông mười chiêu!" Lâm Vũ nhấc tay lên, rút đao ra.
Trong phút chốc, những cây lớn trong sân lay động dù không có chút gió nào.
Khi Nam Cung Ngọc Thụ tấn công, Lâm Vũ xoay chiến đao trong tay, nghiêng lưỡi đao lên trên.
Một chiêu thức đơn giản, không có gì lạ mắt, không có bất cứ đao mang nào.
Chiến đao chém xuyên không khí, cơn gió lạnh cấp tốc xuyên qua khe hở. giữa hai cánh tay của Nam Cung Ngọc Thụ và truyền vào cơ thể ông ta.
Cái lạnh đó khiến làn da ông ta co lại nhưng lại không hề đả thương ông ta.
Cùng lúc đó, chân khí của Nam Cung Ngọc Thụ cũng lao về phía Lâm Vũ, nhưng hắn dễ dàng né được.
Ông ta đột nhiên dừng lại, kinh hãi nhìn Lâm Vũ. Trong lòng ông ta biết rõ, một đao vừa rồi căn bản hắn không hề dùng chân khí.
Nếu hắn sử dụng chân khí, một đao đó có lẽ đã đủ để khiến ông ta trọng thương.
Hắn thực sự đang coi ông ta như một loại tài liệu giảng dạy!
"Nhanh lên, còn chín chiêu nữa!" Trên mặt Lâm Vũ lộ ra vẻ thờ ơ, trong giọng điệu rõ ràng là đang thiếu kiên nhẫn.
Mãi cho đến khi nghe được lời thúc giục của hắn, Nam Cung Ngọc Thụ mới khó khăn định thần lại.
Nghĩ tới hậu quả của sự thất bại, trong lòng Nam Cung Ngọc Thụ run lên, ông ta lại tiếp tục tấn công Lâm Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3462501/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.