Một âm thanh lớn vang lên, mảnh đất phía dưới chân bọn họ cũng rung lên. Xung quanh bức tường đá có vô số vụn đá ào ào rơi xuống.
Ngay cả bản thân ngọn núi, phía trên cũng xuất hiện vết nứt.
Nhưng mà bức tường đá lại vẫn đứng yên bất động, đồng thời, sức mạnh cực đại kia từ trên bức tường đá dội ngược lại, lập tức khiến Lâm Vũ bị ép lùi về sau.
Cả người Lâm Vũ lung lay, nhanh chóng ổn định lại, cánh tay không ngừng run rẩy.
Cảnh tượng này khiến Bạch Diệu Thủ vô cùng chấn kinh.
Với sức mạnh của Mục Bắc Vương mà lại không cách nào làm hư tổn được bức tường đá dù chỉ một chút?
Sau khi chấn kinh thì trong lòng Bạch Diệu Thủ lại thầm cảm thấy may mắn.
May mà Mục Bắc Vương chưa đánh vỡ được bức tường đá, nếu không, lỡ ngài ấy bị nhốt vào bên trong thì bản thân anh ta có chết ngàn lần cũng chưa hết tội!
“Sức mạnh thật lớn!”
Lâm Vũ kinh ngạc nhìn bức tường đá không chút tổn hại, “Bức tường đá này quả nhiên kỳ quái! Trông có vẻ như muốn dựa vào sức mạnh để mở ra nơi này, chỉ e là không được.”
“Cho dù không đánh vỡ được thì cũng nhất định sẽ có cách khác!”
Bạch Diệu Thủ quả quyết nói, thật ra là đang an ủi Lâm Vũ.
Lâm Vũ sao có thể không hiểu ý của anh ta, tuy trong lòng có chút thất vọng, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài, chỉ gật đầu đồng ý với Bạch Diệu Thủ.
Ngay lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3457264/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.