"Đi tìm Đường Thanh Vân báo thù?”
Lâm Vũ mỉm cười hỏi.
“Đúng vậy!” Sở Nam Phong trịnh trọng nói: “Bây giờ đã tìm được Tuyết Vũ, thuộc hạ nóng lòng muốn lấy đầu của Đường Thanh Vân, để cùng Tuyết Vũ đi cúng tế người vợ đã khuất.”
Tám năm nhãn nhục, tám năm chiến đấu trong máu.
Bây giờ, Bắc Cảnh đã không còn chiến tranh, con gái cũng đã được tìm thấy.
Đã đến lúc thực hiện điều vẫn luôn ấp ủ trong đầu.
Lâm Vũ khẽ mỉm cười nói: “Nếu tôi không cho phép, thì đã không để Hồng An Quốc tạm thời tiếp quản chuyện của ông.”
"Cám ơn Mục Bắc Vương!" Sở Nam Phong kích động kêu to, bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm.
"Đường Môn am hiểu ám khí và độc thuật, ông đi một mình, tôi không yên tâm." Lâm Vũ suy nghĩ một chút, ánh mắt rơi vào người Ninh Loạn: "Anh đi cùng ông ấy một chuyến đi."
“Lão đại, không có ai làm bà mối như ngài đâu.”
Ninh Loạn không vui, khổ sở nhìn Lâm Vũ.
Còn lâu mới lo lắng cho Sở Nam Phong!
Dù sao Sở Nam Phong cũng là thống lĩnh tả quân, nếu ngay cả Đường Thanh Vân cũng không đối phó được thì còn làm ăn gì nữa!
Ngài ấy yêu cầu chính mình đi theo, hiển nhiên là muốn tạo cơ hội cho mình và Phượng Mị Nương.
Thấy Ninh Loạn không vui, trong lòng Sở Nam Phong nhẹ nhàng thở dài, nhanh chóng cúi đầu nói: “Thuộc hạ tin tưởng tuyệt đối có thể gϊếŧ chết Đường Thanh Vân, Ninh quân chủ bận công vụ, không nên quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3450962/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.