Tại cửa phủ quân chủ.
Một chiếc xe màu đen lái tới.
Xe còn chưa dừng hẳn, Sở Nam Phong đã mở cửa xe bước xuống. Đang định tiến vào trong, Sở Nam Phong lại chợt dừng bước. “Suýt nữa thì quên mất đây là phủ đệ của hỗn thế ma vương kia.”
Trong lòng Sở Nam Phong giật nảy, vội vàng cất cao giọng: “Thưa Ninh quân chủ, thống lĩnh tả quân Bắc Cảnh Lang Quân nhận lệnh tới báo cáo!”
Cho dù là nhận lệnh tới báo cáo, ông ta cũng không dám xông bừa vào trong phủ đệ của Ninh Loạn.
Không phải ông ta sợ bị Ninh Loạn gϊếŧ.
Chỉ lo chọc cho Ninh Loạn không vui, hắn ta sẽ gây phiền phức cho mình! “Đừng có làm bộ làm tịch nữa, mau vào đi!”
Một giọng nói điềm đạm từ trong phủ vang ra.
Sở Nam Phong rùng mình một cái, vẻ mặt kích động.
Đây là....
Giọng của Mục Bắc Vương!
Ngài ấy vậy mà lại ở chỗ của Ninh Loạn?
Chả trách mà ông ta lại nhận được lệnh tới nơi này báo cáo.
Sở Nam Phong sau khi vui mừng, liền vội vàng cúi người nhanh chóng tiến vào.
Sở Nam Phong bước vào trong sân vườn, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là một dáng người kiều diễm.
Khuôn mặt thật quen thuộc! Đây là...
Sở Nam Phong đột nhiên ngơ ngác, cứ nhìn chằm chằm người phụ nữ trước. mặt, thậm chí quên mất sự tồn tại của Lâm Vũ và Ninh Loạn ở bên cạnh.
Ông ta nhìn Phượng Mị Nương, Phượng Mị Nương cũng đang nhìn ông ta. Bất tri bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3450956/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.