Hiểu được điều này, Ninh Loạn không hỏi thêm nữa, bắt đầu tán gẫu với bọn họ.
Khi biết Thẩm Khanh Nguyệt tới Hải Châu bàn chuyện làm ăn, Ninh Loạn bỗng nhiên hét lớn, tức giận quát: "Người đâu! Đi lôi Phạm Quảng Sinh về đây cho. tôi!"
"Đợi đãi"
Lâm Vũ giơ tay ngăn lại, trầm giọng hỏi: "Anh làm gì vậy?”
"Đưa Phạm Quảng Sinh tới đây để bàn chuyện làm ăn với cô Thẩm!"
Ninh Loạn thản nhiên nói: "Cô Thẩm làm ăn với hắn đã là nể mặt hắn lắm rt Hắn còn dám để phu nhân đi tìm hắn nói chuyện, đúng là không biết sống chết!"
Nghe Ninh Loạn nói vậy, sắc mặt Lâm Vũ và Thẩm Khanh Nguyệt đồng thời trâm xuống.
'Tên khốn này đúng là hống hách bá đạo!
Lâm Vũ ra hiệu cho Bạch Hổ Vệ lui xuống, quát Ninh Loạn: "Ngồi xuống cho. tôi!"
"Ồ"
Ninh Loạn ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Tôi nói cho anh biết, chuyện kinh doanh của cô ấy, tôi không được hỏi, anh cũng không được phép hỏi!” Lâm Vũ trừng mắt nhìn Ninh Loạn: “Thương trường là thương trường, chiến trường là chiến trường! Không thể chuyện gì cũng dùng cách trên chiến trường để xử lý!”
Ninh Loạn khit mũi: "Không phải nói thương trường như chiến trường sao?”
"Tôi... Lâm Vũ hơi nghẹn lại, suýt nữa bị tên khốn này làm cho nghẹn chết.
Nhìn dáng vẻ của Lâm Vũ, cuối cùng Thẩm Khanh Nguyệt cũng hiểu tại sao lúc rời sân bay hắn lại hành động như kẻ trộm.
Nhất định là sợ Ninh Loạn biết hắn đến Hải Châu. Kết quả, dù có trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3443371/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.