"Cung nghênh Mục Bắc Vương!"
"Cung nghênh Mục Bắc Vương phu nhân..."
m thanh khí thế hùng tráng vang vọng khắp phủ quân chủ.
Nghe những âm thanh này, Thẩm Khanh Nguyệt vô cùng hoảng sợ.
Cô đã cố gắng hết sức để duy trì trạng thái của mình nhưng sự thận trọng và lo lắng vẫn hiện rõ trên khuôn mặt.
Mặc dù trên danh nghĩa cô là vị hôn thê của Lâm Vũ nhưng bọn họ vẫn chưa kết hôn!
Cô không quen với việc đột nhiên được gọi là "Mục Bắc Vương phu nhân”, cô có chút sợ hãi.
"Thả lỏng một chút, không sao đâu, đều là người của mình."
Lâm Vũ năm lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy mồ hôi của Thẩm Khanh Nguyệt và trừng mắt nhìn Ninh Loạn.
Hắn còn không hiểu anh ta hay sao? 'Tên khốn này làm ầm lên chỉ vì muốn hắn đến ở chỗ của anh ta. Cũng được!
Dù sao tên khốn này cũng biết hắn tới Hải Châu rồi, vậy thì đến chỗ anh ta ở vậy!
Anh ta quen thuộc với Hải Châu hơn, muốn điều tra gì thì cứ trực tiếp dặn dò là được, không cần phải gọi điện thoại nữa.
Đối diện với ánh mắt của Lâm Vũ, Ninh Loạn chỉ cười mà không nói gì.
Lâm Vũ thấy vậy, nói sâu xa: "Phủ quân chủ này của anh có chút hoang vắng lạnh lẽo!"
"Vậy mà còn hoang vắng lạnh lếo ư?"
Ninh Loạn kinh ngạc, khó hiểu nhìn Lâm Vũ.
Phủ quân chủ của anh ta bất cứ lúc nào cũng có hơn trăm người.
Đây mà vẫn còn vắng vẻ sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3443370/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.