Lạc Trường Phong rất tức giận.
Mục Bắc Vương, thân phận tôn quý cỡ nào!
Thời thế như hiện nay, ai dám động tới râu hùm của Mục Bắc Vương?
Hôm nay, đám con cháu này của Thẩm gia lại dám vô lễ trước mặt Mục Bắc Vương như vậy.
Anh ta sao có thể không tức giận cơ chứ!
Lạc Trường Phong không hề che giấu ý định giết người, ánh mắt lạnh như băng, khiến đám người Thẩm gia kinh hãi run rẩy.
Bất giác, đám người đó mở rộng vòng vây.
“Trường Phong, lui xuống!”
Lâm Vũ khẽ nhấc tay, vẻ mặt không chút kinh ngạc: “Đem quà ra đây.”
Lạc Trường Phong chưa hết giận, cung kính đặt quà vào tay Lâm Vũ, không cam lòng, lui lại phía sau lưng Lâm Vũ.
Lâm Vũ hai tay nâng quà tới trước mặt Thẩm Vũ Nông: “Ông ơi, cháu tới hơi vội, cũng không kịp chuẩn bị quà tỉ mỉ cho ông, đây là một phần quà nhỏ cháu bảo Trường Phong chuẩn bị, mong ông không chê.”
“Tiểu Vũ, chuyện này không được, món quà này quá quý giá rồi!”
Thẩm Vũ Nông vội vàng xua tay, nhưng không nhận lấy.
Người khác không biết Lạc Trường Phong là ai, nhưng ông sao có thể không biết?
Cho dù không nhìn, ông cũng biết, món quà bên trong nhất định có giá trị khổng lồ.
Đường đường là quân chủ Chu Tước, một phần quà có thể mua cả Thẩm gia, sao có thể là lời nói dối?
“Chỉ là một phần quà nhỏ, cũng không có gì đáng nhắc đến đâu ạ.”
Lâm Vũ kéo tay Thẩm Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3429010/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.