Lúc trước Bùi Cảnh nói Vệ Tịch là giả dối.
Nhưng ngược lại ta cảm thấy, thật ra bộ dáng bây giờ của y mới là dối trá vô cùng.
Nghĩ thế nào ta nói ra như vậy.
Có lẽ Bùi Cảnh bị ta đ.â.m nhiều, y cũng chỉ thở gấp vài lần, sau đó rất nhanh đã phản ứng lại.
Y gần như hèn mọn cúi đầu, đang lúc muốn nói gì lại bị cắt ngang bởi có người đạp phá vỡ cửa tẩm điện của ta kèm theo giọng gắt gỏng của Vệ Tịch: "Tên nô tài nào không biết xấu khổ, lá gan lớn nhân lức ta không ở đâu mà dám đào góc tường!"
Ta nghĩ thầm có lẽ trong khoảng thời gian gần đây ta đã cho Vệ Tịch mặt mũi quá nhiều, lá gan của tên tiểu tử này ngày càng lớn.
Lúc định quay đầu m.ắ.ng hắn vài câu nhưng khi mắt nhìn thấy người trước mặt lại giật mình.
Đùa đấy à, tiểu lang quân với gương mặt bé con này là ai vậy?
Hơn nữa phản ứng của Bùi Cảnh còn dữ dội hơn cả ta.
Gần như y theo bản năng muốn che trước mặt ta, không muốn ta nhìn Vệ Tịch.
Giọng nói bối rối: "Điện hạ, đừng nhìn hắn!"
Nhưng từ sau khi trọng sinh đến nay, y luôn bị trách phạt nhiều lần, lúc nãy còn bị ta đâm một nhát, mất m.á.u quá nhiều, vội vàng đứng lên suýt nữa thì ngã.
Thế là ta lại nghe thấy Vệ Tịch quen thói cà khịa:
"Còn yếu hơn cả mấy cô nương, sao lại lăn lộn thành ám vệ được?"
Vệ Tịch khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-nguoi-binh-an/2980305/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.