Ly Ương vẫn cảm thấychuyện Lương Thành Trì không có gì lại cứng rắn nhét con tiểu bạch hồ này chonàng có chút cổ quái, nhìn dáng dấp đôi chủ tớ đó không hề có vẻ gì tốt. Nhưngđem tiểu bạch hồ về Mặc Kỳ cốc nuôi vài ngày rồi, Ly Ương phát hiện tên tiểu tửnày trừ ăn ra chính là ngủ, thật không có cái gì cổ quái có thể nói, còn dễnuôi hơn Xuân Liễu kén chọn nhiều.
“Tiểu Tiểu Bạch, ăn cơm.” Vào cửa, Ly Ương liền đem một chậu quả Chu sáng sớmhôm nay hái được bỏ vào trước mặt tiểu bạch hồ đang nhắm mắt dưỡng thần trêngiường êm.
Cái tên “Tiểu Tiểu Bạch” này là Ly Ương đặt cho tiểu bạch hồ, ai kêu Thanh Trìngay cả hắn tên là gì cũng không nói cho nàng biết? Nàng cũng lười đặt tên,nàng là Tiểu Bạch, Bạch Nhiễm là Lão Bạch, như vậy con tiểu bạch hồ này cứ gọiTiểu Tiểu Bạch.
Bất quá tiểu bạch hồ không thích tên này, mỗi lần Ly Ương kêu hắn như vậy, hắnđều hất đầu đi làm như là không nghe được, có thể nói là giống như đúc với LyƯơng trước kia.
Thấy tiểu bạch hồ vừa ăn quả Chu, vừa bất chợt nhìn đùi gà nướng trong taynàng, Ly Ương cười híp mắt vỗ vỗ đầu của hắn, an ủi: “Đừng nóng vội, chờ ngươilớn lên chút, tự nhiên có đùi gà ăn. Hiện tại ăn quả Chu mới có lợi.”
Nói lời này xong, động tác ăn quả Chu của tiểu bạch hồ dừng một chút, giươngmắt sâu sắc nhìn Ly Ương một cái. Rồi sau đó, Ly Ương thấy miệng tiểu bạch hồcong cong khó hiểu, có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-muon-cho-ta-bao-lau/2476964/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.