Có đủ tiền tiêu cho nhữngngày sau, Ly Ương và Xuân Liễu tìm một đôi vợ chồng trung niên họ Ngụy ở LươngChâu, mướn thuyền nhỏ của bọn họ rồi liền dọc theo sông Vĩnh An không nhanhkhông chậm đi về phía nam.
Trong khoang thuyền, trên một cái lò lửa nhỏ đang nấu một nồi canh đầu cá tỏahương bốn phía. Nói về con cá sạo [8] đen này thì là do sáng nay Ngụy đại nươngmới câu lên từ trong sông Vĩnh An, mới mẻ vô cùng. Hơn nữa con cá sạo đen nàychất thịt trắng noãn thơm ngát, vị thật ngon, ăn không có một chút mùi tanh,thật sự là thượng phẩm mỹ vị trong các loài cá. Ly Ương và Xuân Liễu ngồi vâyquanh hai bên lò lửa nhỏ, thỉnh thoảng lè lưỡi liếm đôi môi, thật sự là chịukhông được sự hấp dẫn nồng đậm của nồi canh đầu cá này.
“Còn chưa tới lúc, không đủ thấm.” Thấy Ly Ương và Xuân Liễu ngay đến cả mắtcũng không nháy mà nhìn chằm chằm vào nồi canh đầu cá kia, Ngụy đại nương bấtđắc dĩ nói với một người một mèo này. Quả nhiên, vừa dứt lời, hai cặp mắt vẫnnhìn chằm chằm vào nồi canh đầu cá liền ảm đạm trong nháy mắt.
Đợi đến khi nồi canh đầu cá nấu xong, hợp với dưa chuột muối Ngụy đại nương chếriêng, cải trắng cay, Ly Ương và Xuân Liễu liền mạnh mẽ ăn no bụng. Họ quảnhiên là ánh mắt độc đáo, có thể ở trong nhiều người như vậy tìm tới Ngụy đạinương, lúc này mỗi ngày mới có thể ăn được nhiều món ngon như vậy.
“Ngụy đại nương, đến Cô Tô còn phải mất bao lâu?” Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-muon-cho-ta-bao-lau/2476920/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.