Sắc trời rốt cục có chúttối xuống, mặt trời vừa xuống vẫn còn để lại chút ánh sáng trên thế gian chưakịp mang đi. Ly Ương đã nằm ở cửa sổ chờ đợi cả ngày ngẩng đầu ngắm nhìn bầutrời bao la thật vất vả tối xuống, quay đầu hướng Xuân Liễu đang cắt tỉa bộlông nói: “Xuân Liễu, ngày này sắp tối, lúc nào chúng ta lên đường?”
“Gấp cái gì? Còn sớm mà.” Xuân Liễu không ngẩng đầu, tiếp tục nghiêm túc liếmmóng vuốt đầy thịt mịn màng của mình.
Ly Ương cảm giác gân xanh trên trán mình nhất định đang co quắp, chẳng lẽ phảichờ tới trăng lên đầu cành, khuya khoắt? Bất quá vừa nghĩ tới thiên binh thủ ởlối vào hạ giới, nàng lập tức ngậm miệng lại không hỏi tiếp. Bất quá lúc nàytrong đầu nàng cũng nhảy ra một vấn đề khác. Cửa vào hạ giới được canh giữnghiêm mật như vậy, tên Xích kia vừa mới hóa thân làm sao hạ giới? Sờ lên cằm,Ly Ương cảm giác mình coi như là nghĩ hư đầu cũng sẽ không ra vấn đề này, cuốicùng đành phải thôi.
Đợi đến màn đêm chân chính phủ xuống, bên ngoài tối đen như mực rồi. Nhìn thờigian cũng không còn nhiều lắm rồi, Xuân Liễu ném xuống một câu “Chờ ta trở lại”liền từ cửa sổ nhảy ra ngoài, biến mất trong nháy mắt ở trong bóng đêm.
Trong chốc lát, Xuân Liễu đã trở lại rồi, ngoắc ngoắc móng vuốt với Ly Ương,nói: “Hóa về nguyên thân, tới đây.”
Nghe lời hóa thân trở về tiểu bạch hồ khả ái, Ly Ương nhảy ra cửa sổ, đi tớibên cạnh Xuân Liễu. Xuân Liễu liếc nàng một cái, một đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-muon-cho-ta-bao-lau/2476912/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.