Ngày đó Phượng Hề nói, vềsau đừng trở lại núi Phượng Kỳ, hôm nay nàng vẫn muốn tới. Ly Ương giơ vò rượuVân Tung lên, đến phía sau núi cũng không thấy Phượng Hề. Ly Ương cũng khôngnghĩ tới đi tìm hắn, chẳng qua là đặt rượu Vân Tung ở trong đình, cầm thức ăncá để ở một bên lên, ngồi vào bên cạnh ao sen cho cá ăn, “Xích, mau ra đây, tasang đây xem ngươi.”
Qua một lúc lâu, một đuôi cá chép màu đỏ mới chậm chạp từ mặt nước toát ra cáiđuôi.
“Chậm như vậy mới ra ngoài, có phải không muốn nhìn thấy ta hay không?” Ly Ươngđem thức ăn cá đến một phương hướng khác, dẫn bầy cá ra.
Cá chép màu đỏ chậm rãi du đãng ở bên cạnh ao, không có làm ra bất kỳ phản ứngnào đối với lời của Ly Ương.
Ly Ương thở dài, yếu ớt mở miệng nói: “Ngay cả ngươi cũng không hoan nghênh ta,xem ra ta thật không nên tới núi Phượng Kỳ này.”
Thân hình cá chép màu đỏ dừng lại, hôm nay nữ nhân ngốc này diễn trò gì?
“Xích, hắn cũng bảo ta đừng trở lại núi Phượng Kỳ. Nhưng ta vẫn không nhịn đượcmuốn đi qua, coi như không thấy được hắn cũng muốn tới. Có phải cảm thấy ta rấtngu hay không? Ta cũng cảm thấy như vậy. Bất quá Tiểu Cửu nhi nói rất đúng,không thử một chút làm sao biết không được chứ?”
“Nếu thích, liền cố gắng theo đuổi! Cái gì ngươi đều không làm, ngu hề hề đợi ởchỗ này có ích lợi gì? Chưa thử qua như thế nào biết không được? Chớ toàn thânmột bộ dạng nhơn nhớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-muon-cho-ta-bao-lau/2476871/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.