Ta trợn to mắt nhìn hắn, Tô Khải khép mở chuôi quạt cũng dừng tay lại, híp mắt cẩn thận quan sát Tần Liễm cả buổi trời mới nhẹ nhàng cười một tiếng: “Tô Tư.”
“Cái gì?”
“Muội cảm thấy có thể tin lời của hắn hay không? Tần Liễm đột nhiên biến thành cái loại si tình thế này, ta có hơi không thích ứng.”
Tô Tư nói: “Bệ hạ Nam triều miệng vàng răng ngọc, nói vậy uy tín tốt hơn ca nhiều nhiều.”
Tô Khải: “…”
Tô Tư tiếp tục nói: “Đương nhiên bệ hạ Nam triều đồng thời cũng quỷ kế đa đoan, hắn sẽ không thẳng thừng làm trái hiệp ước, nhưng hắn sẽ lừa gạt đàn bà con gái.”
Tô Khải cong môi cười: “Bệ hạ Nam triều tôn kính, ngươi thấy sao?”
Tần Liễm thản nhiên nói: “Nhị vị hai bè cần gì hát lâu như vậy, ta từ Nam triều tới đây, đương nhiên là thành tâm thành ý. Muốn ký kết hiệp ước thì ký là được.”
“Vậy thì tốt, chỉ có điều như đã nói qua, cho dù ngươi chịu chôn cùng Tô Hi, con bé cũng không thể đi Nam triều với ngươi. Ngày mai ta sai người soạn thảo hiệp nghị, hi vọng đến lúc đó bệ hạ Nam triều còn có thể giữ lời hứa.” Tô Khải gõ gõ lòng bàn tay đứng lên, thuận tiện kéo tay Tô Tư, “Đi thôi. Không thấy Tô Hi vẫn chen miệng vào không lọt, gấp đến độ mặt đỏ rần sao? Cho con bé chút thời gian hỏi đi.”
Ta sửng sốt, vươn tay muốn bắt lấy tay áo Tô Khải: “Ca ca…”
Tô Khải tự nhiên tránh ra, cũng không quay đầu lại mà vẫy tay với ta:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-hao-sac/758752/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.