Hành động của Lâm Huệ ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Hứa Ngọc Lâm rơi xuống nước rồi mới phản ứng được, hai tay quơ trên mặt nước, miệng thì ú ớ mắng chửi Lâm Huệ.
Lâm Huệ vui vẻ nhìn bộ dạng hốt hoảng của nàng ta, thản nhiên nói: “Đứng ngây ra làm gì, mau cứu Đoan vương phi lên đi chứ.”
Mọi người nghe vậy mới vội vàng thả dây xuống, còn nha hoàn của Hứa Ngọc Lâm vì không biết bơi nên chỉ có thể đứng trên bờ lo lắng suông. Trái lại, bản thân Hứa Ngọc Lâm cũng biết bơi chút chút, nên tự kéo sợi dây bơi về phía con thuyền.
Lão phu nhân bị chuyện này doạ sợ tái mặt, chỉ nghe tiếng Mục Liễn nói: “Cho thuyền cặp bờ, đem vài bộ quần áo sạch đến đây.”
Bà vội nói: “Đúng đúng, phải thay y phục ướt ra trước, coi chừng bị lạnh! Đi vào sương thuyền trước đi, trong đó ấm hơn.” Sau đó bà bước tới cầm tay, không quan tâm nàng phản ứng thế nào mà vội kéo nàng vào trong. Cố thị không dám ở bên ngoài một mình nên cũng đi theo vào sương thuyền. Nàng ấy vừa chứng kiến sự ngạo mạn của đoan vương phi, sao lại có cái kiểu sang thuyền của người khác xô đẩy người ta như vậy chứ?
May làm Lâm Huệ không phải một trái hồng mềm, có điều đẩy lại Hứa Ngọc Lâm thì có gặp phải phiền phức gì không? Cố thị hơi lo lắng.
Hứa Ngọc Lâm tức giận đến xanh mặt, nàng ta không cố ý đẩy Lâm Huệ xuống nước, lúc đó chỉ là ngoài ý muốn thôi, ai bảo nàng giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lo-yeu-phi/159884/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.