Trong phòng rất yên tĩnh, Phương ma ma đứng bên ngoài không biết bên trong đang làm gì. 
Quế Tâm hỏi nhỏ: “Ma ma, sao người là nói vương phi không khỏe? Chẳng phải không khỏe thì nên mời đại phu sao? Mời điện hạ tới làm gì ạ?” 
Tiểu nha đầu đúng là không hiểu gì cả. Phương ma ma nhìn nàng ấy bằng ấy mắt chê trách: “Đừng lên tiếng, cẩn thận làm hỏng chuyện tốt của vương phi bây giờ.” 
Chuyện tốt gì? Quế Tâm mờ mịt, sau đó nhanh chong hiểu ra, vui vẻ nói: “Ý của ma ma là…” 
“Lui xa ra chút đi, đừng quấy rầy bọn họ.” Phương ma ma nghiêm mặt.Quế Tâm vui muốn nhảy lên, chạy đến chỗ Khương Hoàng báo tin, nhưng Khương Hoàng nửa tin nửa ngờ. 
“Ngươi đừng có mà không tin, nghĩ thử đi, đêm động phòng ấy điện hạ đi không ở lại, thế mà hôm nay vương phi tắm, điện hạ lại vẫn ở trong đấy.” Quế Tâm nói rồi đỏ mặt, vì không nhìn thấy nên dễ tưởng tượng linh tinh. Dù sao chủ tử cũng như hoa như ngọc, lúc này còn không mặc gì nữa. 
Khương Hoàng phản bác: “Vậy sao lại không có tiếng động gì…” 
Quế Tâm đáp: “Sao ta biết được, hay là vương phi đang chịu đựng nhỉ?!” 
Khương Hoàng không nói gì. 
Hai người không biết rằng Mục Liễn hoàn toàn không có ý định này, chỉ ngồi cạnh Lâm Huệ, thỉnh thoảng nhìn sang cơ thể như bạch ngọc trong nước của nàng rồi dời mắt đi ngay. Cuối cùng hắn mới biết mình đã đoán sai, Lâm Huệ dù vào nước cũng sẽ không biến hình. 
Xem ra hiểu biết của mình về yêu tinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lo-yeu-phi/159879/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.