Thấy Mục Liễn chăm chú, Phương ma ma nghĩ thầm, điện hạ cũng chỉ mạnh miệng thôi, xem xem, không phải vừa nhìn vương phi đã không dời mắt được rồi sao? Chắc vì đêm tân hôn đầu tiên bỏ mặc vương phi, nên hắn chẳng biết phải mở lời thế nào.
Đến khi Mục Liễn rời đi, Phương ma ma bèn đi tới cạnh Lâm Huệ mồ hôi đầm đìa, cười tít mắt nói: “Vương phi, điện hạ vừa đến thăm người đấy.”
Tức là bây giờ đi rồi à? Lâm Huệ nói: “Vậy chàng đã thấy ta…”
“Đúng vậy, thấy vương phi chạy lòng vòng trong vườn.”
Lâm Huệ cau mày.
Để kiểm tra xem tim mình có khỏe không, cô dùng cách hơi khác người thật, cho nên chỉ chạy bộ quanh viện mình chứ không ra bên ngoài tìm “sân vận động” thích hợp. Vậy mà sao Mục Liễn còn qua đây?
“Là bà mời tới à?”
Nghe giọng điệu nàng có ý trách cứ, Phương ma ma vẫn không thấy mình đã làm sai: “Điện hạ quan tâm ngài nên mới tới thôi. Nô tì thấy rất rõ, điện hạ có ý vời vương phi mà, còn đứng nhìn vương phi chạy tận nửa vòng.”
Lâm Huệ: …
“Chẳng lẽ như thế còn không chứng minh rõ sao ạ?” Phương ma ma hỏi đến cùng.
Đương nhiên không rồi, vừa rồi Khương Hoàng và Quế Tâm cũng nhìn cô chăm chăm đấy thôi, chẳng lẽ hai người đó cũng có ý với cô. Hai con bé ấy nhìn là vì hiếu kì, còn Mục Liễn, chắc là do thấy cô lạ thôi.
Lâm Huệ không để tâm, bảo Khương Hoàng lấy nước để cô về tắm.
_______
Mấy ngày sau thì cửa hàng trang sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lo-yeu-phi/159878/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.