Bởi vì vương phi chỉ đích danh, nên rất nhanh thợ bạc đã làm xong cây trâm gửi đến vương phủ.
Dưới dán ánh mặt trời, Lâm Huệ thậm chí có thể thấy được từng đường vân được khắc tỉ mỉ trên từng cánh hoa, tên khoa học của nó là ‘mao mạch’. Tuyệt vời, cô xem thế là đủ rồi.
Thấy vương phi yêu thích không muốn buông tay, Khương Hoàng cười nói: “Nô tỳ cài cho vương phi nhé?”
“Được.” Lâm Huệ đồng ý.
Khương Hoàng bèn cài cây trâm hoa lan lên búi tóc chủ tử.
Hiện đang ở nhà nên Lâm Huệ không có đeo món trang sức nào, chỉ chải một kiểu tóc đơn giản, mái tóc đen tuyền được cây trâm tôn lên, vô cùng đẹp đẽ. Khương Hoàng nhận xét tỉ mỉ: “Nếu không ra ngoài, vương phi cái trâm này sẽ cực kỳ xinh, lại không bị nặng nữa.”
“Ra ngoài thì không được à?”
“Đương nhiên ạ, người là vương phi mà, cây trâm này đơn giản quá.”
Lâm Huệ mỉm cười, sờ lên cây trâm.
Vương phi cài ra ngoài không hợp, thế vừa hợp với mấy cô gái bình thường. Mấy trang sức trong cửa hàng vốn cũng không phải chuyên bán cho các quý nhân, cầu kỳ quá thì có được mấy người mua? Kiểu be bé như trâm hoa lan này sẽ thích hợp với các cô gái gia đình khá giả nhất.
Trong đầu có ý tưởng, cô lại đến cửa sổ ngồi vẽ một cây trâm hoa khác, còn hơn cả cây trâm cô đang cài, cánh hoa mỏng hơn, tỏa ra như một đóa hoa sen, trông rất sinh động chân thật.
“Mang đến cho thợ bạc làm hai cây rồi đặt trong cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lo-yeu-phi/159876/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.