Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lúc Lâm Tĩnh về đến nhà thì cũng đã sắp nửa đêm.
Trong nhà Lôi Hồng Phi vẫn đang sáng đèn, hiển nhiên còn chưa ngủ, đang chờ Lâm Tĩnh trở lại. Lâm Tĩnh đứng trong cơn gió đêm lạnh, nhìn ngọn đèn màu da cam lộ ra từ cửa sổ, trong lòng cảm thấy ấm áp, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị trở nên nhu hòa. hắn từng bước đi tới, dần dần thoát ly khỏi trạng thái bận rộn, mang theo vài phần ủ rũ.
Thấy hắn vào cửa, Lôi Hồng Phi đang ở máy vi tính xử lý tư liệu lập tức đứng dậy: “Đã về rồi. Cậu thay đồ trước đi, tôi lấy cơm nước cho cậu.”
“Được.” Lâm Tĩnh cởi quân mạo, quân trang, móc vào móc ẩn hình trang sức bên cạnh cửa, sau đó đi tắm.
Lúc đi qua phòng khách, hắn chú ý tới thứ trên bàn trà, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, bước chân vẫn không ngừng. Sau khi tắm rửa, thay sang đồ ở nhà, hắn mời ngồi xuống sofa, cẩn thận quan sát thứ trên bàn trà.
Tác phẩm nghệ thuật này mang hình dáng một cổ thuyền tạo hình kỳ lạ, trên mình có rất nhiều mảng màu rực rỡ, khí tức tang thương tràn ngập. Trên đầu thuyền có một con chim bồ câu, cánh chim giơ phân nửa, trong mắt tràn ngập vẻ phong sương. Trong miệng nó ngậm một nhánh ôliu, một chân thì cuộn tròn lơ lưng, một chân thì bấu vào mép thuyền, hiển nhiên là vừa trở về, đang muốn đáp xuống.
Lâm Tĩnh cũng không rõ lắm mấy câu chuyện thần thoại, nhưng cố sự thuyền Noah cũng biết 1 chút, lúc này vừa nhìn liền biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332836/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.