Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lôi Hồng Phi gọi điện thoại cho Lâm Tĩnh đang tăng ca, quan tâm hỏi han.
Lăng Tử Hàn thấy tâm tư y đã bay tới bộ tư lệnh, nên đứng dậy vào nhà bếp.
Vệ Thiên Vũ đang thực hiện mấy món ăn theo yêu cầu của bọn nhỏ. Tuy rằng bảo mẫu đã chuẩn bị sẵn bữa tối, nhưng ba đứa nhỏ vẫn thích nhất được ăn món ăn do chính hai người cha cùng ông nội mình làm, cứ có cơ hội là lại đòi bọn họ nấu. Chỉ cần có thời gian, Vệ Thiên Vũ sẽ vui vẻ đồng ý. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của con trai mình tràn đầy nụ cười vui vẻ, anh cảm thấy rất hạnh phúc.
Lăng Tử Hàn đi vào nhà bếp rộng, ba đứa nhỏ đang líu ríu lập tức cầm chén dĩa không đi ra ngoài, cao hứng đi quấn lấy Lôi Hồng Phi.
Lăng Tử Hàn đi tới bên người Vệ Thiên Vũ, đưa tay ôm lấy thắt lưng anh, cười nói: “Em chưa từng nghĩ tới Hồng Phi cũng có ngày này.”
Vệ Thiên Vũ thiếu chút nữa cười ha ha, sợ kinh động Lôi Hồng Phi trong phòng khách, nên mới cố nén, quay đầu nhìn cậu, dịu dàng nói: “Khó có lúc y thật sự động tâm, Lâm Tĩnh cũng không thể một mình sống mãi như thế được, anh nghĩ bọn họ rất xứng, việc này có thể giúp được.”
“Giúp thì giúp, nhưng không cần phải toàn lực ứng phó, cần phải để cho Hồng Phi bị lột mấy tầng da, y mới có thể quý trọng cả đời được.” Lăng Tử Hàn mỉm cười. “Anh với Phương Thành quan hệ cũng khá tốt, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332835/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.