Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Đút cơm xong, hai người cũng không có hỏi hai đứa nhỏ này là làm sao mà ra đời, chỉ ăn ý mà lần lượt phân chia công việc, Lâm Tĩnh giúp đỡ làm việc nhà, còn Lôi Hồng Phi mang theo hai đứa nhỏ cùng chơi, rốt cục khiến Lăng Tử Hàn dù bất kham uể oải nhưng vẫn cố mà chống chọi cũng có chút thở phào nhẹ nhõm.
Mùa đông luôn là mùa mà cậu dễ phát bệnh, mấy ngày qua thể xác và tinh thần đều bị căng ra, hai đứa nhỏ rất nghịch, nên cậu khó mà kiếm được thời gian để nghỉ ngơi, lúc này thư giãn, thì đau đớn đã hơn 1 năm qua chưa từng phát tác bất chợt như bài sơn đảo hải đồng loạt ập tới.
Ngồi ở sofa nhìn Lôi Hồng Phi đang đem hai đứa nhỏ trở qua trở lại, lại nhìn con mình đang nỗ lực giãy dụa nhào tới Lôi Hồng Phi để ngăn cản y, nét mặt cậu luôn mang theo nét cười. Dần dần, cậu cảm giác có một luồng nhiệt độ bất thường nhanh chóng tăng dần, xông thẳng lên não, giống như bị sốt cao vậy, đau đớn quỷ dị cũng như bom nổ mà cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể. Cậu nhịn một hồi lại có cảm giác không thể chịu được nữa, cũng bất chấp Lôi Hồng Phi cùng Lâm Tĩnh đang ở đây, liền đứng dậy đi vào phòng ngủ, lấy một đống thuốc uống vào rồi nằm vật xuống giường.
Lâm Tĩnh đang trong phòng tắm chuẩn bị sẵn nước nóng cùng đồ để tắm cho 2 đứa nhỏ, đi ra thì không thấy Lăng Tử Hàn đâu, cảm giác có hơi kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-lang-truyen-thuyet/1332767/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.